X

Showing posts with label Chuyện xa-chuyện gần. Show all posts
Showing posts with label Chuyện xa-chuyện gần. Show all posts

Saturday, May 28, 2016

Bình nhiên liệu tàu con thoi nặng 30 tấn trên phố Los Angeles.


 Bình nhiên liệu tàu con thoi nặng 30 tấn trên phố Los Angeles.
            Bình nhiên liệu nặng 30 tấn, cao ngang một tòa nhà 15 tầng, được đưa qua các đường phố Los Angeles trên hành trình dài 26 km đến Trung tâm Khoa học California, Mỹ.
binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles
Theo NPR, bình nhiên liệu mang số hiệu ET-94 sẽ được trưng bày cùng với tàu con thoi Endeavour. Chiếc bình chưa từng được sử dụng trong nhiệm vụ vũ trụ này là bình nhiên liệu gắn ngoài tàu con thoi cuối cùng còn lưu lại. Ảnh: Kevin Takumi/Twitter.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-1
Việc di chuyển vật thể đồ sộ giữa khu đô thị đông đúc đặt ra nhiều thử thách cho đội kỹ thuật viên. Chiếc bình nhiên liệu khổng lồ lên đường vào lúc nửa đêm từ Marina del Rey, nơi nó được chở tới bằng sà lan hôm 18/5. Tốc độ dịch chuyển của bình nhiên liệu vào khoảng 8 km/h và mất khoảng 13 - 18 tiếng để tới Trung tâm Khoa học. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-2
Đội Kỹ thuật viên phải chuẩn bị lộ trình từ trước. Theo Los Angeles Times, họ di dời các đường dây điện, cột đèn đường, và đèn giao thông, khi bình nhiên liệu di chuyển ngang qua, và thiết bị được lắp trở lại ngay sau đó. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-3
Lộ trình đi dọc theo Los Angeles của bình nhiên liệu do 30 Kỹ sư cùng tính toán. Lộ trình này bao gồm 50 ngã tư trong thành phố và hai đoạn rẽ. Mỗi lần bình nhiên liệu tiến vào khúc rẽ, 8 nhân viên Kỹ thuật phải đi trước để dẫn đường cho phương tiện chuyên chở 32 bánh. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-4
Sự xuất hiện của bình nhiên liệu thu hút đám đông dân chúng chụp ảnh và quay video. Chiếc bình nhiên liệu được vận chuyển đến Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ, trước khi tàu con thoi Columbia xảy ra sự trục trặc kỹ thuật  năm 2003. Sau khi tàu con thoi bị phá hủy trong lúc tiến vào khí quyển Trái Đất, các nhà Khoa học ở NASA nghiên cứu ET-94 để tìm hiểu liệu thiết kế bình nhiên liệu có góp phần dẫn đến tai nạn trên hay không. Chuyến di hành diễn ra hôm 21/4 ở Los Angeles là chặng cuối cùng trong hành trình dài vượt kênh đào Panama của bình nhiên liệu. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-5
Trước đó, các cư dân Los Angeles đã có dịp quan sát tàu con thoi Endeavour thực hiện hành trình tương tự năm 2012. Tuy nhiên, với chiều cao 37 m, nó thấp hơn gần 10 m so với bình nhiên liệu. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-6
Bình nhiên liệu ET-94 được NASA quyên tặng cho Trung tâm Khoa học California sau tàu con thoi Endeavour. "Ngay khi nhận được tàu Endeavour, chúng tôi đã xem xét khả năng tiếp nhận bình nhiên liệu gắn ngoài còn sót lại", Jeff Rudolph, Giám đốc Trung tâm, chia sẻ. Ông cũng bày tỏ hy vọng có thể bổ sung hỏa tiễn  đẩy, vào bộ trưng bày. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.

.

binh-nhien-lieu-tau-con-thoi-nang-30-tan-dieu-pho-los-angeles-7
Việc tiếp nhận cả hỏa tiễn đẩy sẽ giúp Trung tâm Khoa học California trở  thành nơi duy nhất trên thế giới cho phép mọi người chiêm ngưỡng các phần hoàn chỉnh của tàu con thoi. Ảnh: Gene Blevins/LA Daily News.
Phương Hoa. ./.




Monday, September 7, 2015

Trung Cộng: Vua Giả Dối



 
Trung Cộng: Vua Giả Dối
Vi Anh

TC là vua giả dối trên đời, giả cả chủ quyền quốc gia, giả cả kỷ niệm lễ lộc lịch sử.

Đô đốc Harris Tư lệnh Lực Lượng Mỹ ở Thái Bình Dương nói Trung Quốc “đang xây dựng chủ quyền giả tạo” và phá hoại một hệ thống sinh thái dễ bị tổn thương qua việc xây đảo trên những rạn san hô và những bãi cạn ở Biển Đông.

TC nói ngưng xây đắp các đảo nhân tạo và các công trình quân sự, nhưng TC chỉ chơi chữ, nguỵ biện chỉ ngưng vì công tác đã hoàn tất, chớ không phải ngưng là chấm dứt việc bồi đắp và xây cất. Các cơ quan quan sát quốc tế nhứt là Mỹ thấy TC đang đóng cột móc, chuẩn bị nguyên vật liệu làm một phi đạo thứ hai dài 3.000 m ở bãi Đá Subi thuộc quần đảo Trường Sa mà TC đã đánh chiếm lấy của VNCS hồi 1988. TC còn tung 9.000 tàu đánh cá của dân quân ra biển, chắc chắn là có vũ trang dấu kín trong tàu, tràn ngập Biển Đông ngay sau khi lịnh cấm đánh cá của TC ra hết hạn. Chưa đủ, TC còn tung 100 tàu chiến có hoả tiễn ra tập trận bắn đạn thật, cấm không cho thuyền bè của các nước vào, trong thời gian ASEAN họp ngoại trưởng.

Và mới đây Chủ Tịch Tập cận Bình của TC tổ chức lễ duyệt binh khổng lồ ngày 03/09/2015, kỷ niệm «chiến thắng của nhân dân Trung Quốc chống lại quân đội Nhật và chiến tranh chống phát xít toàn thế giới.»

Làm việc này, TC đã giả dối, đã cưỡng hiếp lịch sử, mạo nhận đảng Cộng sản Trung Quốc chiến thắng Nhật. Nhìn lại lịch sử chánh thức của thế giới, lực lượng Quốc dân đảng do Tưởng Giới Thạch lãnh đạo, Trng Hoa Dân Quốc đóng vai trò quan trọng buộc Nhật Bản đầu hàng, chớ không phải lực lượng của CS do Mao trạch Đông lãnh đạo lúc ấy đang ở trong bưng biền, chưa lập được chế độ. Nhựt đầu hàng Đồng Minh chánh yếu là do Mỹ chủ động trong Mặt Trận Á châu của Thế Chiến thứ hai vào ngày 2 tháng 9 năm 1945. Lúc bấy giờ Trung Quốc chưa thành lập, Mao trạch Đông còn đang nội chiến với Trung Hoa Dân Quốc. Trung Hoa Dân Quốc do TT Tưởng giới Thọch là đại diện trong Đồng Minh trong đó có Mỹ. Ngày 1 tháng 10 năm 1949, Mao Trạch Đông mới tuyên bố thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc, thì chiến thắng Nhựt không có dính líu gi với TC cả. Trung Hoa Dân Quốc còn tiếp tục là thành viên thường trực của Hội Đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc gồm Mỹ, Anh, Pháp, Trung Hoa, Liên xô là những nước thành viên của Đồng Minh thắng trục Đức Quốc xã, Ý phát xít và Nhựt. Trung Hoa Dân Quốc còn giữ chức này khi di tản ra Đài Loan, mãi đến năm 1971, TC mới chiếm được ghế này sau khi Mỹ bang giao với TC. Cũng như Liên xô đột quị được Nga thay thế năm 1991.

Nói tóm lại TC không có chiến thắng Nhựt. TC chỉ mạo nhận danh nghĩa của Trung Hoa là kẻ thù của TC mà thôi.

Để che dấu hành động giả dối lịch sử này, TC làm một cuộc diễn binh hào nhoáng, rầm rộ và dùng nhiều danh từ rất “nổ”. TC huy động 850.000 trật tự viên để tuần tra khắp thủ đô TC, vào «mỗi đại lộ, mỗi con hẻm» cũng như các cửa hàng và chợ. Họ sẽ báo cáo với lực lượng an ninh «tất cả những mối nguy hiểm».

Duyệt binh trước quảng trường Thiên An Môn, trước Tử Cấm Thành, nơi Đặng tiểu Bình cho xe tăng, quân đội càn quét đẫm máu phong trào sinh viên TQ đòi dân chủ. Cảnh sát, an ninh, mật vụ biến công trường này thành một cấm địa như nhà tù từ đầu tháng Tám. TC ban hành lệnh giới nghiêm nơi đây trước một tuần. Ngày 3 tháng Chín lễ, cả hai phi trường quốc tế Bắc Kinh và sân bay Nam Uyển (Nanyuan) ở phía nam thủ đô đóng cửa trong ba tiếng đồng hồ, tất cả các chuyến bay đều bị ngưng trong thời gian diễn ra duyệt binh. Các thị trường chứng khoán cũng được lịnh ngưng hoạt động hai ngày.

TC tổ chức diễn binh rầm rộ như vậy để phô trương vũ khí và để chứng tỏ sự họp tác của 10 quốc gia sẽ cử binh đoàn tới cùng tham dự duyệt binh. Tướng Qu Rui – thuộc bộ phận phụ trách duyệt binh - cho báo giới biết: 27 loại vũ khí tấn công, trên bộ, trên biển và trên không, và «tấn công chiến lược» sẽ được phô diễn. Khoảng 84% trong số này được trưng ra lần đầu tiên. Viên tướng này còn cho biết tất cả các vũ khí nói trên đều được sản xuất tại Trung Quốc.

TC cũng muốn khoa trương thế lực với thế giới. TC đạt lời mời rất nhiều lãnh đạo quốc gia. Nhưng sau nhiều ngày dấu đút không được với báo chí quốc tế, bí quá giờ chót TC phải công khai hoá, cho thấy ngoài Tổng thống Nga Vladimir Putin, có rất ít nguyên thủ các nước đang tại chức xác nhận sẽ đến tham dự lễ duyệt binh.

Một điều lạ Tổng thống Hàn Quốc Park Geun Hye, một đất nước bị TC dùng biển người dánh chiếm giúp CS Bắc Hàn, lại đi dự lễ kỷ niệm nhưng không biết có mặt trong lễ diễn binh của TC không.. Trong khi Chủ Tịch CS Bắc Hàn Kim Yung Un, một chế độ nếu “không có hà hơi, tiếp sức“ của TC là đã bị xoá tên trên bản đồ rồi, Chí Phèo CS này lại không đi dự. Điều đó cho thấy vị nữ tổng thống này coi việc cô lập CS Bắc Hàn quan trọng hơn những tiền cứu hậu hận.

TC chính thức tiết lộ danh sách 30 thượng khách sẽ đến Bắc Kinh dự lễ kỷ niệm, nhưng cho thấy hầu hết các lãnh đạo tầm cỡ của Phương Tây đều từ chối lời mời của Trung Quốc. Bị các lãnh đạo phương Tây đương nhiệm tẩy chay, TC \mời một số cựu lãnh dạo thay thế cho đỡ mất mặt. Mỹ chỉ cho Đại sứ ở Bắc Kinh có mặt mà thôi.

Các nước Đông Nam Á ngại oai hùm, có lãnh đạo 5 nước Đông Nam Á đi dự mà thôi. Đó là Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang, Quốc vương Cam Bốt Sihamoni, Tổng bí thư Đảng Nhân dân Cách mạng Lào Choumaly Sayasone, Tổng thống Miến Điện Thein Sein, và Phó Chủ tịch tập đoàn quân sự Thái Lan Prawit Wongsuwan.

ThủTướng Nhựt Abe, Tổng Thống Phi Aquino hai nước bị TC giành giựt biển đảo từ đầu tới cuối nói không tham dự. Chỉ có Chủ Tịch Trương tấn Sang, Chủ Tich VNCS, nước bị TC đánh chiếm và thôn tính biển đảo nhiều lại đích thân tham dự. TT Mã anh Cữu Đài Loan không dự nhưng Chủ Tịch Quốc Dân Đảng đi dự, phong tào đối lập Đài Loan được một dịp chứng tỏ chánh quyền Quốc Dân Đảng lệ thuộc TC.

Thông thường vua chúa Trung Hoa khi thấy tình hình nội trị dân chúng có quá nhiều bất mãn, chống đối thì thường hay dương oai diệu võ trong lẫn ngoài nước để dấu diếm nỗi lo sợ của mình bằng cách khoa trương thế lực, kích động tinh thần tự tôn dân tộc bằng binh hùng, tưóng mạnh, chiến thắng ở ngoại quốc. Như Chủ Tịch Tập cận Bình dùng mưu bài trừ tham những để triệt hạ đối thủ và đối địch, bây giờ lực lượng chống đối phải kết nối, co cụm lại chống Ông nếu không sẽ chết.

Có tin Chủ Tịch Giang Trạch Dân bị bắt sau vụ nổ kinh hồn ở Thiên Tân, nhưng tin không được quốc tế xác nhận. Chưa một Chủ Tịch Nước kiêm Chủ Tịch Đảng, kiên Chủ Tịch Quân Uỷ Trung Ương nào đang bị thù trong giặc ngoài “họp đồng tác chiến” bí mật như Tập Chủ Tịch bị. Thị trường chứng khoán TC tuộc dốc không phanh. Xuất cảng hàng hoá giảm đáng sợ, từ 5 dến 7%. Phá giá tiền tệ hy vọng kich động tiêu thụ nội địa tăng bị phản tác dụng, triệu phú TC chào TC bằng chân, chảy máu ngoại tệ không thuốc cầm máu. Giặc ngoài, Mỹ và các đông minh Á châu bao vây quân sự và kinh tế với chiến lược chuyển trục quân sự về Á châu Thái bình dương và bao vây kinh tế TC với việc Mỹ chủ trương thành lập tổ chức Đối tác Xuyên Thái bình dương TPP, trong đó có VNCS mà loại TQCS ra ngoài. Chánh phủ Obama đang dự trù những trừng phạt TC đã tin tặc, ăn cắp bi mật nghiên cứu, phát minh của các công ty công tư của Mỹ. Cuộc mạo nhận lịch sử, giả dối chiến thắng, giả dối chủ quyền phải chăng là một cách dấu nỗi sợ bên trong, làm bộ mạnh bên ngoài của Chủ Tịch Tập cận Bình của TC./.(Vi Anh)



__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Friday, July 10, 2015

Thái Lan trục xuất hơn 100 người Duy Ngô Nhĩ về Trung Quốc




Đăng ngày 09-07-2015

Thái Lan trục xuất hơn 100 người Duy Ngô Nhĩ về Trung Quốc

mediaNhững người biểu tình đã đốt một lá cờ Trung Quốc trong một cuộc biểu tình chống Trung Quốc gần lãnh sự quán Trung Quốc tại Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ, ngày 05/07/2015.REUTERS/Osman Orsal

Chính quyền Bangkok hôm nay, 09/07/2015 xác nhận là vừa trục xuất về Trung Quốc khoảng 100 người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ bị giam giữ tại Thái Lan từ năm ngoái đến nay. Hành động của Bangkok đã bị giới bảo vệ nhân quyền lên án, còn lãnh sự Thái Lan ở thành phố Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ) bị người biểu tình đập phá.

Phát biểu với báo chí, ông Werachon Sukhondapatipak, phát ngôn viên chính phủ Thái Lan cho biết rằng đã có « khoảng 100 » người Duy Ngô Nhĩ bị trục xuất về Trung Quốc vào hôm qua, 08/07, sau khi chính quyền tìm thấy « bằng chứng rõ ràng chứng tỏ những người này là công dân Trung Quốc ».

Phát ngôn viên chính quyền Bangkok cũng tiết lộ rằng một nhóm khác có khoảng « 170 người Duy Ngô Nhĩ » đã được đưa sang Thổ Nhĩ Kỳ vào cuối tháng Sáu.

Hôm nay là lần đầu tiên chính quyền Thái Lan công nhận việc trục xuất người Duy Ngô Nhĩ. Những người này đã nhập cảnh trái phép vào Thái Lan vào tháng 03/2014, và tự nhận là người Thổ Nhĩ Kỳ để xin tỵ nạn. Họ đã bị giam giữ trong khi chờ đợi chính quyền xác minh quốc tịch. Vụ này đã làm dấy lên một cuộc tranh cãi giữa Ankara và Bangkok về nơi sẽ tiệp nhận họ.

Người Duy Ngô Nhĩ là sắc dân thiểu số chủ yếu là người Hồi giáo nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, sinh sống tại vùng Tân Cương, miền Tây Bắc Trung Quốc. Họ thường xuyên tố cáo chính sách áp bức văn hóa và tôn giáo mà Bắc Kinh áp dụng đối với họ.

Trung Quốc gần đây đã tung ra một chiến dịch đàn áp dữ dội tại Tân Cương, cho rằng các thành phần Hồi giáo ly khai là tác giả của nhiều vụ « khủng bố ». Trong bối cảnh đó, nhiều người Duy Ngô Nhĩ đã phải bỏ trốn qua nước khác.

Dưới áp lực của Bắc Kinh, các quốc gia Cam Bốt, Malaysia và Pakistan trong những năm gần đây đã trục xuất những người Duy Ngô Nhĩ lánh nạn tại nước họ về Trung Quốc, nơi họ có nguy cơ bị trừng phạt nặng nề.

Hành động « giao nộp » người Duy Ngô Nhĩ cho Bắc Kinh đã bị giới bảo vệ nhân quyền cực lực phản đối, xem đấy là sự « vi phạm luật pháp quốc tế ». Ông Sunai Phasuk thuộc tổ chức bảo vệ nhân quyền Human Rights Watch, đã lên án việc Thái Lan đã « bí mật cưỡng bức 115 người Duy Ngô Nhĩ về Trung Quốc, nơi mà quyền con người của họ có thể bị chà đạp nghiêm trọng ».

Lãnh sự quán Thái Lan ở Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ) bị tấn công
Việc Bangkok trục xuất người Duy Ngô Nhĩ đã bị người dân Thổ Nhĩ Kỳ phản đối dữ dội. Theo ghi nhận của hãng tin Anh Reuters, vào khuya hôm qua, lãnh sự quán Thái Lan ở Istanbul đã bị một nhóm người biểu tình tấn công, đập phá các cửa kính và một phần của tòa nhà.
Nhiều người Thổ Nhĩ Kỳ cảm thấy gần gũi về văn hóa và tôn giáo với dân tộc Duy Ngô Nhĩ, cùng nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ và cùng theo Hồi giáo. Họ đặc biệt giận dữ đối với Trung Quốc sau khi có tin là người Duy Ngô Nhĩ bị Bắc Kinh truy bức và bị cấm tuân thủ  mùa Ramadan.


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Monday, November 3, 2014

Kiểm duyệt ở Việt Nam

 

Kiểm duyệt ở Việt Nam

Nguyễn Tuấn

Mới đọc một bài dài và thú vị của Thomas Bass viết về kiểm duyệt ở VN qua bản dịch của Phạm Nguyên Trường (Không rõ bản gốc là gì, chỉ biết đăng trên tạp chí The New Yorker). Đây là một trong những dịch giả có uy tín và đáng kính, từng được trao giải thưởng Phan Châu Trinh. Thomas Bass là tác giả cuốn sách nổi tiếng viết về điệp viên Phạm Xuân Ẩn (The Spy Who Loved Us). 

Cuốn này được Nhà xuất bản Nhã Nam kí hợp đồng để dịch sang tiếng Việt. Nhưng trong bài này, ông (Thomas Bass) cung cấp cho chúng ta những thông tin hết sức thú vị và có phần hồi hộp về những chuyện kiểm duyệt hết sức trắng trợn và cực kì thô bạo đã xảy ra đằng sau bản dịch. 

Chẳng hạn như việc tác giả không được dùng địa danh “Rừng Sát”, mà phải là “Rừng Sác”! Có lẽ cách hay nhất là tôi trích nguyên văn bản dịch về những chỗ bị cắt xén, xoá bỏ, kiểm duyệt dưới đây để các bạn rõ hơn.

Đọc xong có lẽ các bạn sẽ nói thôi thì kiếm bản tiếng Anh mà đọc cho chắc ăn (nếu các bạn am hiểu tiếng Anh). Nhưng câu chuyện còn có ý nghĩa sâu xa hơn: đó là vấn đề sử liệu. Trước đây, sử gia cung đình Trần Quốc Vượng từng có lần nói rằng ở VN khó có sử liệu thật và chính xác, nên người ta và chính ông phải dùng đến folklore. 

Một người bạn gốc Việt và là cố vấn của Thomas Bass tóm lược tình trạng này rất hay: “Ở Việt Nam anh không viết sự thật được đâu. […] Đất nước tôi bị lạc trong những lời dối trá. Con người nằm trong trung tâm tác phẩm của anh, nhưng bây giờ nó đã bị tước hết các chi tiết khiến câu chuyện trở thành đặc thù và hấp dẫn”. Nói cách khác (và chắc ai cũng nhận ra) sử chính thống ngày nay ở VN có độ tin cậy rất thấp. Và, đó là một thảm trạng học thuật ở nước ta.

====
Trích […] “Sau khi so sánh phiên bản tác phẩm của tôi ở Nhà Xuất bản Lao động với bản thảo của ông Long, bà nói: “Có quá nhiều thứ mà các nhà kiểm duyệt không thích, họ lập tức cắt, cắt, cắt. Chỉ nhìn cái bản thảo này là tôi đã phát điên đầu rồi”. 

Phạm Xuân Ẩn không được phép “yêu” nước Mỹ hay yêu thời kỳ ông học ngành báo chí ở California. Ông chỉ được phép “hiểu” nước Mỹ. 

Câu nói đùa của ông, rằng ông không bao giờ muốn trở thành điệp viên và coi đấy là “việc của lũ chó săn”, đã bị xóa hẳn. Lời tuyên bố của ông rằng mình sinh ra ở thời khắc bi thảm trong lịch sử Việt Nam, khi sự phản bội hiện diện khắp nơi, cũng bị cắt. 

Chiến dịch quyên góp vàng do Hồ Chí Minh tổ chức năm 1946, khi ông kêu gọi mọi người đóng góp những khoản hối lộ lớn nhằm thuyết phục quân đội Trung Quốc phải rút khỏi miền Bắc Việt Nam, bị xoá sạch trơn.

Gia đình của Phạm Xuân Ẩn không được phép “di cư từ Bắc vào Nam”. Ông cũng không được phép tham gia Nam tiến. Đó là công cuộc tiến về phương Nam diễn ra trong lịch sử Việt Nam, kéo dài hàng trăm năm, khi người Việt đi dọc dãy Trường Sơn, chiếm lãnh thổ của người Thượng, người Chăm, người Khmer, và các dân tộc “thiểu số” khác. 

Đoạn ca ngợi nền văn học Pháp bị xóa. Phạm Xuân Ẩn không được phép nói rằng người Pháp đã vẽ ra bản đồ của nước Việt Nam hiện đại. Ý kiến của ông rằng chủ nghĩa cộng sản là một lý tưởng không tưởng, không thể đạt được trong cuộc đời thực, cũng bị cắt. Lời ông khen Edward Lansdale là một điệp viên tuyệt vời, ông học nghề từ chính ông này cũng bị cắt.

 Trong toàn bộ tác phẩm, cuộc xâm lăng của miền Bắc được làm giảm bớt đi, trong khi mức độ man rợ của miền Nam thì bị thổi phồng lên. Đảng viên cộng sản luôn luôn đi đầu trong khi dân chúng thì vui vẻ theo sau. Những cố gắng của Phạm Xuân Ẩn nhằm phân biệt giữa cuộc chiến đấu vì nền độc lập của Việt Nam và cuộc chiến đấu vì chủ nghĩa cộng sản đã bị cắt.

Chúng tôi mới đọc đến trang 38 thì bạn tôi nói: “Họ muốn giết tác phẩm này. Họ hoàn toàn không thích nó”. Những cuộc thảo luận về chiến dịch Cải cách Ruộng đất và và quyền sở hữu tập thể của cộng sản – cắt. Cộng sản không còn chịu trách nhiệm về việc phục kích và sát hại người giáo viên trung học cũ của Phạm Xuân Ẩn vào năm 1947 nữa. 

Thay vào đó là “một cuộc phục kích” của những kẻ vô danh nào đó. Ý kiến của John F. Kennedy và Robert, em trai ông này, khi tới thăm Việt Nam năm 1951 – cắt. Những đoạn nói về mấy hòn đảo của Việt Nam và những mỏ dầu ở ngoài khơi hiện đang tranh chấp với Trung Quốc – cắt. Lời tuyên bố nói rằng lực lượng hải tặc của Bảy Viễn đã chiến đấu vì cộng sản trước khi chạy sang phía bên kia – cắt. “Càng ngày họ càng hoang tưởng hơn”, bà nói.

Chúng tôi lập được một danh sách dài các lỗi dịch thuật, những từ mà các biên tập viên Việt Nam của tôi đã hoặc là hiểu lầm hoặc cố tình không hiểu, đấy là những từ như: người viết thuê, sự phản bội, hối lộ, dối trá, khủng bố, tra tấn, tổ chức bình phong, dân tộc thiểu số và trại cải tạo. Người Pháp không được phép dạy người Việt Nam bất cứ điều gì.

 Người Mỹ cũng thế. Việt Nam chưa bao giờ tạo ra người tị nạn. Nó chỉ sinh ra những người định cư ở nước ngoài. Những đoạn nói rằng chủ nghĩa cộng sản là “vị thần đã thất bại” – cắt. Ý kiến của Phạm Xuân Ẩn rằng ông là bộ não Mỹ được ghép vào cơ thể Việt – cắt. Đoạn phân tích của ông về cách thức mà cộng sản thay nhà nước cảnh sát của Ngô Đình Diệm bằng nhà nước cảnh sát của mình – cắt.

Câu chuyện về tổn thất đầu tiên của Mỹ trong Chiến tranh Việt Nam, sự kiện ông A. Peter Dewey, sĩ quan của lực lượng OSS, vô tình bị cộng sản giết năm 1945, đã bị xóa. Các sĩ quan quân đội Việt Nam bị tẩy khỏi chiến dịch. Không được nói Tết Mậu Thân là một thất bại quân sự. Không được kể chuyện chó bị thui. Những lỗi lầm trong lĩnh vực tình dục, tình nhân, hôn nhân ép buộc – tất cả đều biến mất khi các quan chức cộng sản dính vào. Những đoạn viết về Sài Gòn trong những tuần ngay sau khi chiến tranh kết thúc, trong đó có tình trạng thiếu lương thực và thắt chặt an ninh quốc gia – bị xóa sạch. 

Ngay cả lệnh cấm chọi gà cũng không được nhắc tới. Những đoạn viết về thuyền nhân bỏ trốn sau năm 1975 – cắt. Những đoạn viết về Việt Nam chiến đấu chống Campuchia năm 1978 – cắt. 

Những đoạn viết về Việt Nam đánh nhau với Trung Quốc năm 1979 – cắt. Mong muốn cuối cùng của Phạm Xuân Ẩn: hỏa táng và đem tro cốt rắc trên sông Đồng Nai, đã bị cắt. (Thay vào đó, người ta đã tổ chức tang lễ cấp nhà nước với một bài diễn văn ca ngợi do người đứng đầu ngành tình báo quân sự đọc.) 

Khi đọc đến cuối cuốn sách, chúng tôi thấy nhiều trang ghi chú và nguồn tài liệu đã không còn. Bảng chỉ mục (index) cũng biến mất. Nếu còn, chắc nhiều từ trong phần này đã chuyển sang nghĩa hoàn toàn ngược lại” [hết trích].
N.T.

__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh <dienbienhoabinh@ymail.com>


Wednesday, June 25, 2014

World Cup, chủ nghĩa quốc gia và toàn cầu hoá

World Cup, chủ nghĩa quốc gia và toàn cầu hoá

Blog / Nguyễn Hưng Quốc

18.06.2014
Sáng Thứ Bảy, 14/6, như thường lệ, tôi đến hồ bơi công cộng gần nhà để tập thể dục vào đúng 8 giờ, giờ hồ bơi mở cửa. Điều tôi ngạc nhiên đầu tiên là thấy bãi đậu xe trống trơn. 

Bước qua cửa, nhìn vào phòng tập thể dục dụng cụ: vắng ngắt; đi ngang qua hồ bơi trẻ em, chỉ thấy lác đác vài bà mẹ ngồi trông chừng con cái đang bì bõm dưới nước; nhìn sang hồ bơi chính: chỉ thưa thớt vài người, hầu hết là phụ nữ; đến hồ tập thể dục: cũng chỉ có vài phụ nữ lớn tuổi đi qua đi lại dưới nước; trong spa và phòng sauna: Không có ai cả. Bình thường, vào giờ này, ở đâu cũng đông nghẹt. 

Phải mất năm bảy phút sau, tôi mới nghĩ ra nguyên nhân của sự vắng vẻ bất bình thường này: Đó cũng là giờ đội tuyển Úc đá với đội tuyển Chi Lê trong giải World Cup.

Nhiều người đã ghi nhận, một trong những nét làm nên “dân tộc tính” của người Úc là sự say mê nồng nhiệt dành cho thể thao. Phần lớn thanh thiếu niên Úc đều tham gia vào một hình thức thể thao nào đó. Trên ti vi, một trong những chương trình phổ biến nhất là thể thao; nhất là vào hai ngày cuối tuần, mở đài nào cũng thấy thể thao. Trên các tờ báo Úc, cũng vậy, ngày nào cũng dày đặc tin tức liên quan đến thể thao.

Trong các loại bóng tròn, người Úc mê nhất là bóng đá Úc (Australian Football League, AFL, hoặc còn gọi là Aussie Rules). Đến mùa thi đấu, đi đâu cũng nghe người Úc bàn tán về các cuộc tranh tài, về ưu và khuyết của từng huấn luyện viên và từng cầu thủ. 

Ở hồ bơi công cộng tôi thường đến mỗi ngày, hầu như đó là đề tài duy nhất người ta chuyện trò với nhau một cách say sưa và sôi nổi. Số lượng người thích bóng đá (hay túc cầu, soccer), ít hơn. 

Nếu các trận đấu bóng đá Úc thu hút cả gần tám, chín chục ngàn người xem; các trận đấu bóng đá (soccer) thường chỉ có khoảng hai, ba chục ngàn người xem, có  khi ít hơn nữa, nếu đó không phải là giải quốc gia.

Tuy nhiên, với World Cup thì khác. Trước khi World Cup chính thức bắt đầu, người ta đã râm ran bàn tán về hy vọng đội tuyển Úc vào sâu trong tứ kết hay chung kết. Không ai thực sự lạc quan. Bóng đá không phải là mặt mạnh nổi bật của Úc trong các cuộc tranh tài đẳng cấp thế giới. Lâu, thật lâu, hiếm hoi lắm, Úc mới được vào tứ kết. 

Dù vậy, người ta vẫn hết lòng ủng hộ đội tuyển Úc. Người ta đặt hy vọng vào từng trận đấu một cho đến lúc Úc… bị loại. Sống ở Úc khá lâu, tôi thấy dường như hiếm khi nào người Úc lại đoàn kết và giống nhau đến như vậy. Mọi người nhìn đội tuyển Úc như một biểu tượng của quốc gia.

Trong đời sống chính trị đương đại, có lẽ chỉ có hai trường hợp chủ nghĩa quốc gia được bộc lộ rõ rệt và mạnh mẽ: chiến tranh và các giải thể thao. Chiến tranh, trừ các cuộc chiến tranh giữ nước, còn có tranh luận và tranh chấp, còn chia rẽ quốc gia một cách sâu sắc, đặc biệt giữa những người ủng hộ và những người phản đối.

 Còn các giải thể thao thì chỉ có hai thành phần: Một ủng hộ và một thờ ơ không quan tâm chứ không có người chống đối. Nhưng ngay cả những người thờ ơ cũng không thoát được ảnh hưởng của những cơn cuồng nhiệt đến từ người khác. Cứ bật ti vi lên là thấy. Cứ mở tờ báo ra xem là thấy. Cứ bật radio lên là nghe. Thể thao xuất hiện ở mọi nơi. Và cùng với nó, tinh thần quốc gia cũng dâng lên dào dạt.

Chủ nghĩa quốc gia chỉ là một khía cạnh. Còn một khía cạnh khác quan trọng không kém: Không ở đâu xu hướng toàn cầu hoá lại được thể hiện rõ nét như trong lãnh vực thể thao, đặc biệt, bóng đá. 

Nhìn vào các đội bóng đá nổi tiếng ở châu Âu mà xem: Mỗi đội, nhất là các đội lớn, quy tụ rất nhiều các cầu thủ từ khắp nơi trên thế giới: 

Có người da trắng, có người da vàng và có người da đen. Họ mang những quốc tịch khác nhau. 

Ngoài tên đội bóng, giữa họ, hầu như chỉ có một điểm chung duy nhất: cùng một huấn luyện viên, người phân bố vị trí cho từng người và cũng là người quyết định việc dàn quân và chiến thuật cho từng trận đấu. 

Ngay ở Việt Nam, người ta cũng có thể nhận thấy xu hướng toàn cầu hoá trong bóng đá: phần lớn huấn luyện viên là người ngoại quốc. Nhiều cầu thủ ngoại quốc, nhất là ở Nam Mỹ và châu Phi, sang Việt Nam đá thuê.

 Ở Úc, hầu như tất cả các cầu thủ nổi tiếng đều đi đá thuê cho các đội bóng ở châu Âu, nơi có nhiều khán giả và nhiều cuộc tranh tài hàng năm hơn, do đó, cũng trả lương cao hơn. Hiện tượng làm huấn luyện hay làm cầu thủ thuê ở nước khác như vậy cho thấy tính chất quốc tế trong bóng đá.

Có khi tính chất quốc tế và tinh thần quốc gia xung đột nhau một cách trầm trọng. Ví dụ, ở World Cup năm 2006, trong trận đấu giữa Úc và Croatia vào ngày 22 tháng 6, 2006, một số cầu thủ Úc gốc Croatia đã phải đối đầu với đồng hương của chính họ trên sân cỏ. 

Vấn đề đặt ra là: Họ nên trung thành với quê gốc (Croatia) hay quê mới (Úc)? 

Ngay với kháan giả cũng có mâu thuẫn ấy. Ví dụ trong trận đấu giữa đội Úc và đội Ý vào ngày 26 tháng 6, khán giả Úc đã chia làm hai phe: người Úc gốc Ý (vốn khá đông tại Úc) và người Úc “rặt” hoặc đến từ những nơi khác.

 Cả hai đều ngồi xem trận đấu được chiếu trên màn ảnh rộng ở nhiều tụ điểm khác nhau trong các thành phố lớn.

 Tự sâu kín trong tâm hồn mỗi người đều nảy ra sự chọn lựa đầy phân vân: Ủng hộ đội nào? Cuối cùng, đội Ý thắng đội Úc 1 – 0. 

Các hình ảnh được chiếu trên tivi cho thấy, sau khi trận đấu chấm dứt, những người gốc Ý vỗ tay reo hò ầm ĩ, nhưng khi họ nhìn sang bên cạnh, thấy những người Úc khác có vẻ buồn bã, nhiều người khựng lại và tiếng vỗ tay tắt nhanh hơn bình thường. 

Hiểu được tâm trạng của nhiều người Úc gốc Ý, những người Úc-không-phải Ý, sau một thoáng im lặng, bỗng vỗ tay vang dội để chia sẻ với các “đồng bào” không cùng sắc tộc với mình!

Trong sự xung đột giữa tinh thần quốc gia và tinh thần quốc tế, ở Tây phương, thấy nổi bật lên một yếu tố thứ ba; tinh thần chuyên nghiệp. Đấu cho ai và/hoặc đấu với ai, các huấn luyện viên và các cầu thủ đều cố gắng làm hết sức mình. Và khán giả tin cậy họ. 

Trong trận đấu giữa Úc và Croatia kể trên, người dân Úc nói chung không hề nghi ngờ các cầu thủ Úc gốc Croatia sẽ “phản bội” Úc hoặc tìm cách bán độ.

Ít nhất, đó cũng là các điểm son của bóng đá. Là một trong những lý do chính đáng để chúng ta an tâm bỏ thì giờ miệt mài ngồi trước màn ảnh ti vi để xem bóng đá từ trận này sang trận khác.

__._,_.
___

Posted by: ly vanxuan


World Cup Brazil 2014 vui buồn thế sự.

“Cẩu xực xí quách” trên sân World Cup Brazil 2014

Nguyễn Khanh
2014-06-25

Hậu vệ Italia Giorgio Chiellini (giữa) cho thấy một vết răng rõ ràng của một cầu thủ Uruguay trong trận đấu bóng đá bảng D giữa Italy và Uruguay tại Arena Dunas Natal trong FIFA World Cup 2014 ngày 24 tháng 6, 2014
Hậu vệ Italia Giorgio Chiellini (giữa) cho thấy một vết răng rõ ràng của một cầu thủ Uruguay trong trận đấu bóng đá bảng D giữa Italy và Uruguay tại Arena Dunas Natal trong FIFA World Cup 2014 ngày 24 tháng 6, 2014

AFP
“Thằng cha này chắc tuổi con chó”, anh bạn Marcel của làng báo Pháp viết trong email gửi cho mọi người. Là một nhà báo may mắn được đi nhiều nơi, xem nhiều trận banh hấp dẫn, nhưng anh Marcel than thở “thú thật, tớ chưa thấy hình ảnh nào đáng tởm như hình ảnh chiều hôm nay”.
Hình ảnh “đáng tởm” đó là hình ảnh hàng trăm triệu người đều nhìn thấy trong trận Italy gặp Uruguay để tranh vé vào vòng 16. Trận banh này được xem là trận sôi nổi nhất trong ngày tranh tài thứ 13 của World Cup Brazil 2014, cầu thủ 2 bên đem hết tài năng của mình đóng góp cho đội tuyển, không một ai muốn rời Giải quá sớm.

Trận banh còn đánh dấu một sự kiện quan trọng trong lịch sử bóng tròn thế giới: Uruguay từng có thời làm chủ sân cỏ thế giới ở những cuộc tranh tài World Cup đầu tiên, Italy cũng vài lần cầm chiếc cúp vô địch, và được xem là một trong những đội tuyển Châu Âu đáng gờm. Hai năm trước đây Italy vào đến chung kết EURO 2012, sáu năm trước đó họ chính là vô địch World Cup 2006.

Điều chẳng ai ngờ giữa lúc trận banh đang diễn ra đầy sôi nổi với những pha dàn trận và những cú sút có thể làm đứng tim người xem, thì một hình ảnh để lại vết nhơ cho thể thao và chắc chắn sẽ được nói tới trong tương lai lại xảy ra: chân sút nổi tiếng Luis Suarez của Uruguay cắn vào vai anh hậu vệ Giorgio Chiellini của đội tuyển dại diện cho quốc gia nổi tiếng với món pizza.

Hình ảnh lịch sử kém tinh thần thượng võ đó xảy ra vào phút 80, được chiếu đi chiếu lại trên màn ảnh truyền hình và ngay tại sân vận động cho mọi người cùng xem, đi kèm với cảnh anh Chiellini tay ôm bả vai, miệng là hét ầm ĩ báo cáo với trọng tài “thằng này nó cắn tôi”.

Không chỉ la thật to, anh hậu vệ của Italy còn kéo áo trệ xuống cho trọng tài thấy vết răng hằn rõ trên vai, trong lúc “thủ phạm” cũng tay bụm miệng, dường như hàm răng của anh ta cũng bị đau.

Đáng tiếc là trọng tài không thấy chuyện xảy ra nên anh cầu thủ của Uruguay không bị thẻ đỏ. Chừng một phút đồng hồ sau đó, Uruguay ghi bàn thắng duy nhất của trận banh, đủ để Italy xách valise về nước.

Đây không phải lần đầu tiên anh cầu thủ tài giỏi của Uruguay dở đòn “cẩu xực xí quách”. Hồi 2010 lúc còn khoác áo của Ajax, anh ta đã bị treo giò 7 trận về tội cắn một cầu thủ đối phương, đến tháng Tư 2013 sau khi về trình diện Liverpool anh ta lại dùng miếng đòn đó với một cầu thủ khác lúc tranh Giải Ngoại Hạng Anh, kết quả: bị treo giò 10 trận.

Cũng cần phải nói không chỉ nổi tiếng cắn người, anh ta còn bị chỉ trích vì những lời lẽ mang tính kỳ thị mà anh đã sử dụng khi nói về cầu thủ các đội banh khác, trở thành đề tài cho báo chí thế giới đem ra diễu cợt, đi kèm với những tấm hình biếm họa vẽ anh như con quý hút máu Dracular hay tên tội phạm Lecter nổi tiếng vì ăn thịt người.

Năm nay mới 27 tuổi, Suarez vừa đoạt giải cầu thủ xuất sắc nhất của làng banh nhà nghề Anh Quốc, đồng thời cũng mới lên tiếng cho hay anh bây giờ hoàn toàn khác, “muốn xỏa bỏ những chuyện xấu đã làm trong quá khứ”.

Theo lời anh kể với tờ Mirror xuất bản ở London, anh trưởng thành hơn sau khi có 2 đứa con (1 trai, 1 gái), lo sợ không biết sau này con anh sẽ nghĩ như thế nào khi biết chuyện bố chúng làm lúc trẻ”. Anh  nói “chỉ nghĩ đến chuyện đó không thôi đã đủ để tôi đau đớn hơn bất kỳ chuyện nào khác. Điều hiển nhiên là sẽ có ngày tôi phải nói với con tôi rằng tôi đã làm những điều đó.

 Chỉ chừng đó thôi đã đủ để tôi mỗi đêm thức giấc bao nhiêu lần… Tôi muốn là người bố mà các con tôi hãnh diện (vào bố của chúng)”.

Anh nói như vậy, nhưng điều anh đã làm ở World Cup Brazil trái ngược hẳn với những gì anh đã nói.

Tuần trước khi một mình ghi 2 bàn trong trận thắng Anh Quốc 2-1, anh cho báo chí biết chiến thắng này “là để trả thù” bái chí Anh về tôi đã xúm nhau lại chỉ trích anh, sau chuyện cắn người ở sân cỏ Brazil mà cả thế giới đều thấy, anh cũng tìm cách chống chế, cho biết bực bội vì Chiellini “đánh cùi chỏ” vào mắt của anh. Anh không xác nhận và cũng chẳng phủ nhận có cắn đối thủ hay không, nói “những chuyện đó thường xảy ra trong lúc tranh tài, chẳng ai xem đó là chuyện quan trọng”.

Không những thế, cả đội tuyển Uruguay nhảy vào bênh vực cho anh ta.

Mở đầu cuộc họp báo sau trận thắng Italy, ông huấn luyện viên Oscar Tabarez tỉnh bơ bảo “nếu quý vị báo chí tấn công Suarez, chúng tôi sẽ bảo vệ anh ta”, nói thêm “(xin quý vị nhớ) đây là Giải Vô Địch Bóng Đá Thế Giới chứ không phải là chỗ để làm trò nhơ nhớp”, nhấn mạnh ở điểm “không hề trông thấy” anh cầu thủ quan trọng nhất của đội tuyển cắn người.

Anh thủ quân Diego Lugano còn lớn tiếng hơn, bảo “quý vị phải cho tôi thấy thì tôi chứ tôi chẳng thấy gì xảy ra cả. Tôi muốn hỏi quý vị thấy chuyện đó xảy ra ngày hôm nay hay xảy ra từ những năm trước? 

Tôi chỉ thấy chuyện tệ nhất là cảnh Chiellini không có tinh thần mã thượng, vừa rời sân vừa khóc lóc, kêu ca”. (Thật sự, anh cầu thủ nạn nhân Chiellini chỉ trách trọng tài không cho Suarez thẻ đỏ, cho rằng chuyện đó xảy ra vì “FIFA không muốn đuổi những cầu thủ nổi tiếng. Ông trọng tài có nhìn thấy vết răng anh ta cắn tôi, nhưng ông ta không làm gì cả. 

Tôi hy vọng FIFA can đảm xem lại cuốn phim, dùng đó làm chứng cớ kết tội anh ta).

Cho đến khuya thứ Ba, FIFA vẫn chưa lên tiếng nói gì về sự cố cắn người mới xày ra trên sân Brazil, cho dù đã có dự đoán Liên Đoàn Bóng Đá Thế Giới sẽ đuổi anh này ra khỏi World Cup, và có thể sẽ bị treo giò từ 1 đến 2 năm.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho một đài truyền hình Anh Quốc, ông Phó Chủ Tịch kiêm Trưởng Ban Trọng Tài Jim Boyle nói hành động của Suarez là hành động “tự hại anh ta”. “Không ai phủ nhận Luis Suarez là một cầu thủ tài ba, nhưng một lần nữa, hành động của anh ta đã tạo cơ hội để anh bị mọi người chỉ trích nặng nề hơn”.

Điều ông Phó Chủ Tịch Jim Boyle nói chẳng khác gì điều anh bạn Marcel viết trong email: “Luis Suarez là cầu thủ rất giỏi, nhưng đầu phải vì giỏi mà anh ta có quyền há miệng cắn những cầu thủ khác”.


Fifa điều tra vụ Suarez cắn hậu vệ Ý

Thứ ba, 24 tháng 6, 2014

Fifa bắt đầu tiến trình điều tra kỷ luật đối với tuyển thủ Uruguay Luis Suarez về cáo buộc cắn người trong trận World Cup với Italy.
Với trận thắng Italy, Uruguay đứng nhì bảng D với 6 điểm, cùng Costa Rica vào tiếp vòng trong.

Tuyển Ý, từng bốn lần vô địch thế giới, dừng cuộc chơi ở vòng đấu loại bảng.

Tuy nhiên, có lẽ mọi bàn tán bình luận sau trận đấu sẽ đều là về Luis Suarez.

Vào phút 80, tiền đạo Liverpool rõ ràng đã CẮN hậu vệ Giorgio Chiellini của Ý khi tranh bóng. Không thể tin được!
Các cầu thủ Italy khiếu nại về cú cắn vai này, nhưng Uruguay vẫn được hưởng quả phạt góc.

Phút thứ 81, Diego Godin nhảy lên cao hơn hết, đưa bóng chính xác vào lưới từ chính cú phạt góc đó, đưa Uruguay dẫn trước.

Cú đánh đầu tiễn Italy về nước!

Uruguay chống chế, thế giới tức giận

Huấn luyện viên cố giảm nhẹ vụ việc và tức giận trước việc truyền thông chĩa mũi nhọn vào Suarez. "Tôi muốn nhìn thấy những hình ảnh, trước khi có lời bình luận. Nếu như chuyện đó xảy ra, thì có lẽ trọng tài đã không nhìn thấy."
"Bất kể có những sai lầm, Suarez là mục tiêu tấn công của một số báo đài. Với tôi, rõ ràng là có sự thù oán nhắm vào cậu ấy."

Các hình ảnh trong trận đấu cho thấy Suarez đã ôm răng còn Giorgio Chiellini đau đớn lột vai áo.

Robbie Savage, cựu tuyển thủ xứ Wales thì tỏ ra bất bình: "Điều tệ nhất là Luis Suarez đóng vai nạn nhân. Anh ta nằm lăn ra, bưng răng."

Phó chủ tịch Fifa, Jim Boyce nói rằng cơ quan quản lý bóng đá thế giới "phải điều tra" vụ việc.
Tôi đã xem vụ này vài lần trên TV. Không nghi ngờ gì, Luis Suarez là một cầu thủ có tài, nhưng một lần nữa những hành động của anh ta khiến anh ta bị chỉ trích nặng nề," ông nói thêm.

"Không nghi ngờ gì, Fifa phải điều tra vụ này một cách nghiêm túc và cần phải có hành động cần thiết."
Người được cho là nạn nhân của Suarez, Giorgio Chiellini tức giận: "Thật là lố bịch khi không đuổi Suarez ra khỏi sân. Chuyện đó thật rõ ràng, hiển nhiên. Sau đó anh ta rõ ràng đã cố lăn ra ngã bởi anh ta biết rằng mình đã làm điều không nên làm."

Lên tiếng bênh đồng đội, thủ quân Uruguay Diego Lugano phản bác: "Quý vị có thật là nhìn thấy không? Cần phải chứng minh cho tôi, bởi tôi chả thấy gì hết. Quý vị có nhìn thấy trong ngày hôm nay không, hay đó là chuyện xảy ra nhiều năm trước? Chả ai nhìn thấy gì trong hôm nay hết, bởi làm gì có gì đâu."

"Tệ hại nhất là cách xử sự xủa Chiellini. Anh ta là một cầu thủ lớn, có vai vế. Làm thế không xứng với bóng đá Ý. Một vận động viên thể thao lại rời sân bãi, gào khóc và cự nự đối thủ. Một người đàn ông như thế làm tôi hoàn toàn thất vọng."

Tuy nhiên, báo chí dường như không ủng hộ cách nghĩ của Uruguay.

Chủ biên thể thao của báo Daily Mirror của Anh, Oliver Holt bình luận: "Hơn bất kỳ điều gì hết, nhận thấy những gì Luis Suarez làm thì thật đáng buồn. Một cầu thủ hay như thế mà lại là một người đàn ông rõ ràng là có vấn đề."

Bosnia tố trọng tài thiên vị vì từ chối bàn thắng

Trận đấu giữa đội bóng Bosnia (áo trắng) và đội bóng Nigeria trên sân Arena Pantanal ở Cuiaba, Brazil, 21/6/14

24.06.2014
Bosnia đổ lỗi cho trọng tài người New Zealand vì thất bại 1-0 của họ trước Nigeria tại World Cup

Hơn 20.000 người Bosnia đã ký một bản kiến nghị kêu gọi truất quyền cầm còi của trọng tài Peter O'Leary.

Họ nói có một bức hình cho thấy trọng tài này ăn mừng trên sân với thủ môn của đội Nigeria.

Giờ đã hoàn toàn bị loại khỏi World Cup, người Bosnia giận dữ nói rằng mình bị chơi xấu trên trường quốc tế.

Họ cho rằng trọng tài O'Leary đã sai khi từ chối bàn thắng duy nhất mà Bosnia ghi được bằng việc thổi còi báo cầu thủ của họ rơi vào tình huống việt vị.

Họ cũng nói rằng trọng tài khiến họ thua cuộc vì bắt lỗi đội trưởng của họ vào thời điểm trọng yếu, ngay khi Nigeria đang chuẩn bị ghi bàn giành chiến thắng.



Tại Vòng chung kết World Cup 2014, FIFA đã áp dụng kỹ thuật tạm gọi là “vạch vôi khung thành” để xác định bàn thắng.

Hệ thống GoalControl-Four D của Công ty Đức quốc GoalControl gồm 14 máy quay vòng quanh sân, tập trung theo dõi khu vực cầu môn. Khi bóng vào khu vực này, các camera dò theo chuyển động của bóng đến từng milimet. Khi bóng vượt qua vạch vôi khung thành, một tín hiệu radio mã hóa gửi ngay đến đồng hồ thông minh đeo trên tay trọng tài báo hiệu “đã thành bàn thắng” và tất cả diễn ra chỉ trong chưa tới một giây.

Đội tuyển Pháp là đội đầu tiên hưởng lợi từ kỹ thuật này ở lượt trận hôm 16 tháng 6 gặp Honduras.Pha dứt điểm của tiền đạo Benzema đập cột dọc rồi bật tay thủ môn Valladares bay vào lưới. Kỹ thuật này đã giúp trọng tài có quyết định chính xác: đó là bóng đã qua vạch vôi và bàn thắng được tính cho đội tuyển Pháp.

Trong khi đó, Kỹ thuật Adidas adiPower giúp các cầu thủ mát mẻ, giữ bình tĩnh hơn trong các trận cầu dưới nhiệt độ nóng bức và có độ ẩm quá mức tại Ba Tây. Tuy nhiên, chỉ chín đội tuyển do Adidas tài trợ hưởng được điều này.
Bên cạnh đó, một số đội tuyển như Ý còn phát thẻ thông minh tương tự thẻ ATM để khi truy cập, cầu thủ biết được lịch tập, chỉ thị từ huấn luyện viên, video tham khảo...

Danh thủ Ronaldo được bảo vệ như nguyên thủ quốc gia tại Ba Tây

Ai cũng biết danh thủ Ronaldo là một ngôi sao lớn, là nhân vật được quan tâm bậc nhất tại World Cup 2014.Điều này đồng nghĩa với những nguy hiểm rình rập quanh chân sút người Bồ Đào Nha tại một quốc gia đầy bất ổn như Ba Tây càng lớn.

Theo tiết lộ của tờ Marca (của Tây Ban Nha), Liên đoàn bóng tròn Bồ Đào Nha đã chi mạnh tay để tăng cường công tác an ninh cho CR Seven và các tuyển thủ khác. Liên đoàn bóng tròn Bồ Đào Nha thuê tới 3 lực lượng bảo đảm an ninh khác nhau gồm Cảnh sát liên bang Ba Tây, Cảnh sát Sao Paulo và Quân đội Ba Tây.Giới truyền thông quốc gia chủ nhà tiết lộ, luôn có 15 cảnh sát làm nhiệm vụ quanh đại bản doanh của đội banh.

Là một ngôi sao đặc biệt, thậm chí danh thủ Ronaldo còn được bảo vệ nghiêm ngặt sánh ngang với một nguyên thủ quốc gia. Cũng theo tiết lộ của tờ Marca, mỗi khi chân sút của câu lạc bộ Real Madrid bước chân ra đường, luôn có một đoàn hộ tống có vũ trang lên tới 50 cận vệ. 

Ngoài ra, 2 chiếc xe bọc thép, 9 xe gắn máy, 1 trực thăng cùng lực lượng cảnh sát giao thông luôn được khai triển để bảo đảm an toàn tuyệt đối cho chủ nhân Quả bóng vàng 2013. Ngoài ra, Liên đoàn bóng tròn Bồ Đào Nha yêu cầu danh thủ Ronaldo cũng như các thành viên khác trong đội banh tuyệt đối không được tụ tập nơi đông người, đặc biệt là những khu xảy ra biểu tình, bạo động để đề phòng bất trắc. 

Sự an nguy của CR Seven và các đồng đội là quan trọng nhất.

Cũng chính vì lý do an ninh, CR Seven đã yêu cầu cô bồ Irina Shayk cùng tất cả người thân ngồi nhà xem World Cup. Không có bất cứ ai trong gia đình của danh thủ Ronaldo được theo chân anh tới Ba Tây dù đây là một giải đấu vô cùng quan trọng. Ngoài ratờ Marca cho biết, danh thủ Ronaldo còn bỏ 1 triệu bảng Anh tiền túi để thuê cận vệ riêng bảo vệ cho Irina tại New York.

Lee Nguyễn mất chỗ ở Đội tuyển Hoa Kỳ vì cuộc chiến Adidas và Nike?
Không nhiều người để ý rằng, 10 trên 11 cầu thủ trong đội hình xuất phát của đội tuyển Hoa Kỳ ra sân trong trận gặp Ghana đều mang giày Nike, trừ tiền đạo Jozy Altidore là mang giày Adidas. Việc Lee Nguyễn, cầu thủ có phong độ vào loại tốt nhất giải nhà nghề Hoa Kỳ MLS bị gạt ra khỏi Đội tuyển Mỹ được cho là có liên quan đến cuộc chiến giữa 2 đại gia trong lĩnh vực sản xuất đồ thể thao.

Nike là thương hiệu thể thao được xếp vào diện “quốc hồn quốc túy” của người Hoa Kỳ giống như những thương hiệu Microsoft, Coca-Cola, Apple hay Boeing, Ford, Mc Donald’s... Đối thủ lớn nhất của Nike là Adidas đến từ nước Đức.

Nike từ nhiều năm qua là nhà tài trợ cho Đội tuyển Hoa Kỳ và được coi là quyền lực tác động lớn đến các yếu tố hậu trường. Hầu hết các ngôi sao thể thao nổi tiếng của Hoa Kỳ trên các môn thể thao từ bóng bầu dục, bóng tròn, bóng chày, bóng rổ, điền kinh, golf… đều được hãng Nike để ý từ khi mới nổi đến lúc thành danh.

Lee Nguyễn năm 2005 khi xuất hiện với tư cách thần đồng bóng tròn, mới 18 tuổi đã được Câu lạc bộ PSV Eindhoven trải thảm đỏ mời về thi đấu và năm 19 tuổi đã khoác áo Đội tuyển quốc gia Hoa Kỳ lần đầu tiên.

Ngay lập tức sau khi Lee Nguyễn ký hợp đồng với PSV, phía Nike đã nhanh chóng chìa ra bản hợp đồng tài trợ 5 năm (từ 2006 đến 2011) cho cầu thủ quê ở Texas. Trị giá bản hợp đồng bao gồm việc Nike tài trợ tất cả trang phục tập luyện, thi đấu cho Lee Nguyễn trong đó có 6 đôi giày đinh và 2 đôi giày thể thao mỗi năm và một số tiền bí mật tính theo từng năm.

Tuy nhiên, sau khi Lee Nguyễn về Việt Nam thi đấu 3 năm cho Hoàng Anh Gia Lai và Bình Dương thì anh không còn sức hút ở Hoa Kỳ. Đến khi quay trở lại giải nhà nghề Hoa Kỳ vào năm 2012, hợp đồng của Nike với Lee Nguyễn đã hết hạn và Nike không ký tiếp với cầu thủ mà họ cho là hết thời.

Lúc đó Adidas đã nhảy vào ký hợp đồng Lee Nguyễn 3 năm với tài trợ giày, trang phục và số tiền 2 ngàn Mỹ kim tháng, một khoản phí được cho là thấp hơn nhiều so với Nike.
Từ năm 2012 đến nay, Lee Nguyễn được coi là người nhà của Adiddas và anh thi đấu rất ấn tượng cho Câu lạc bộ New England Revolution ở MLS, một điều mà Nike đã dự báo sai về tương lai của tiền vệ gốc Việt này.

Nike là ông trùm ngành sản xuất đồ thể thao ở Hoa Kỳ nhưng điều trớ trêu là họ lại thua Adidas một vố rất đau khi để cho Adidas giành được chương trình tài trợ độc quyền trang phục cho tất cả 19 câu lạc bộ và banh thi đấu tại giải MLS.

Liệu có điều gì liên quan giữa “đòn thù” của Nike dành cho Adidas và việc triệu tập các cầu thủ nào được Adidas tài trợ?
__._,_.___

Posted by: ly vanxuan 

Monday, April 28, 2014

Luật lạ ở nước ngoài : du khách phải theo


Luật lạ ở nước ngoài : du khách phải theo   



Begin forwarded message:



Những luật lệ phải tuân theo khi vô nước có luật kỳ lạ
image
Nhai kẹo cao su ở Singapore, cho chim ăn trên quảng trường ở Venice... là những hành động có thể khiến bạn phải nộp tiền phạt.


Nhai kẹo cao su ở Singapore

image
Singapore nổi tiếng là một đất nước sạch sẽ. Hành vi nhai kẹo cao su ngoài đường đã bị cấm trong suốt hai thập kỷ nay. Dù việc này bị coi là khá kỳ quặc trên thế giới và hành vi này ở Singapore chỉ bị phạt tiền nhưng số tiền có thể lên tới lên tới 1.000 USD. Do đó, bạn tốt nhất không nên "nghịch dại", chỉ nên nhai kẹo cao su khi ở trong nhà.

Cho chim ăn ở Venice (Italy)

image
Cho chim ăn ở các quảng trường từng là một truyền thống mà khách du lịch rất ưa thích khi tới Venice. Tuy nhiên, việc làm này đã không còn hợp pháp tại thành phố này nữa. Theo đó, mỗi người vi phạm sẽ bị phạt tiền lên đến 700 USD. Lý do mà các nhà chức trách đưa ra là do các tác hại của chim bồ câu gây ra đối với sức khỏe con người cũng như các công trình lịch sử trong thành phố. Luật lệ này khiến không chỉ người dân mà chính những vị khách du lịch cũng rất nuối tiếc.

Hút thuốc lá ở Bhutan

image
Nếu bạn là người nghiện thuốc lá đi chăng nữa thì cũng nên từ bỏ ý định hút thuốc ở Bhutan. Đất nước nằm ở dãy Himalaya này nổi tiếng với với những đạo luật hà khắc, trong đó, việc hút thuốc lá là hành vi bị cấm. Các sản phẩm thuốc lá bị đánh thuế 100% và việc hút thuốc ở nơi công cộng sẽ bị phạt rất nặng. Hành vi bán thuốc lá không có giấy phép có thể bị phạt tù.

Để xe hết xăng ở Đức

image
Đức nổi tiếng với những đường cao tốc có độ dài lớn và không giới hạn tốc độ. Tài xế có thể chạy lên tới tốc độ tối đa của động cơ. Tuy nhiên, nếu trong quá trình lưu thông trên những đoạn đường này mà bạn để cho xe hết xăng thì bạn sẽ gặp rắc rối với cảnh sát. Theo đó, dừng xe trên đường cao tốc với bất kỳ lý do gì cũng bị cấm, chỉ trừ những trường hợp quá khẩn cấp và hết xăng không nằm trong danh sách này. Luật lệ được đưa ra để nhằm giảm thiểu những tai nạn đáng tiếc.

Đi giày cao gót ở Hy Lạp

image
Đi giày cao gót tới các khu di tích lịch sử ở Hy Lạp cũng là hành vi bị cấm do lo ngại gót giày sẽ làm những chứng tích này bị mai một. Do đó, nếu trót lỡ đi một đôi giày cao ngất ngưởng tới đây, bạn sẽ phải gửi giày ở ngoài và đi vào trong bằng đôi chân trần.

Ăn trong lễ Ramadan

image
Khi đi du lịch tại các quốc gia Ả Rập, bạn nên tránh thời gian lễ Ramadan bởi đây là quãng thời gian các hoạt động ăn uống đều bị cấm từ khi mặt trời mọc cho tới khi mặt trời lặn. Du khách không tôn trọng truyền thống địa phương, ăn uống và hút thuốc nơi công cộng trong thời gian này sẽ bị phạt cảnh cáo, nếu tiếp diễn sẽ bị vô hiệu hóa visa.

Cau mày tại Milan (Italy)

image
Cau có, khó chịu là điều mà bạn nên trút bỏ trước khi tới Milan - thành phố vui vẻ, tràn ngập những trung tâm mua sắm, thời trang và không có cơ hội cho bạn buồn bực. Trong khi đi dạo quanh thành phố, bạn được khuyên rằng phải luôn nở nụ cười thân thiện. Đây là một yêu cầu mang tính chất pháp lý của chính quyền thành phố, tất nhiên, khi tới đám tang hay thăm người ốm thì được miễn "hành lễ".

Không mặc đồ lót ở Thái Lan

image
Thái Lan là đất nước sở hữu khá nhiều quy định kỳ lạ, nhưng trong đó, thú vị nhất có lẽ là đạo luật bắt buộc mặc đồ lót khi ra đường để đảm bảo tính tôn nghiêm. Do đó, khi ra đường, hãy luôn chắc chắn rằng mình không "quên" mặc đồ lót. Tuy nhiên, điều luật này cũng khiến nhiều người tò mò về phương thức kiểm tra những ai vi phạm.

Không bật đèn pha vào ban ngày

image
Trên bán đảo Scandinavi, lái xe ban ngày mà không bật đèn pha là vi phạm pháp luật. Nguyên nhân được đưa ra là vào mùa đông, thời gian trời sáng ở khu vực này rất hạn chế. Điều luật nhằm bảo vệ an toàn giao thông cho người dân.

Phạt tiền nếu chết ở Sarpourenx (Pháp)

image
Đạo luật "ngộ nghĩnh" này chắc chắn ai cũng muốn tuân thủ. Ở thị trấn Sarpourenx, phía tây nam của nước Pháp, thị trưởng Gerard Lalanne đã từ chối kế hoạch mở rộng nghĩa trang đang có và đi kèm một đạo luật khá bất ngờ. Đó là không cấm chết nhưng nếu ai chết sẽ bị phạt rất nặng. Mặc dù chưa biết hình phạt cụ thể là gì nhưng để an toàn, người dân nơi đây đã chọn giải pháp là... tìm nơi khác để chết.




Popular Posts