X

Thursday, January 29, 2015

Bài giảng TUYỆT VỜI của LM NGUYỄN VĂN PHƯƠNG DCCT tại Saigon



Hởi giặc tay sai, giặc Tàu cướp nước,
Hãy  sấm  hối  đi  bầy  sói  hôi   tanh!
Đã  đến  buổi  cuối cùng phán quyết,
Trả lại cho ta  sông núi  trời  xanh.@

Các LM Dòng Chúa Thế là những "Ngôn Sứ" là những tấm gương tuyệt vời, khẳn khái vạch trần bộ mặt tội ác, bộ mặt bất công, bộ mặt phản bội Dân Tộc & Tỗ Quốc của chế độ CSHN đang bao trùm lên xã hội và Dân Tộc Việt Nam. Đã, đang làm suy đồi, làm đão lộn mọi giá trị thiêng liêng, là mầm thảm họa đổ xuống đầu dân tộc Việt Nam.
Xin độc giã click vào hàng chữ xanh Bài giảng trong Thánh Lễ cầu nguyện cho Công Lý & Hoà Bình để nghe và phổ biến cho mọi người cùng nghe.@
                                                               Cao Gia


   Bài giảng TUYỆT VỜI  
         của LM NGUYỄN VĂN PHƯƠNG DCCT tại Saigon
   
         



Xin mời theo dõi  bài giảng của LM Đa Minh Nguyễn Văn Phương trong Thánh Lễ Cầu Nguyện Cho Công Lý Và Hòa Bình ngày 25.1.2015, tại Sài gòn.
Xin cám ơn và ngưỡng mộ quí Linh Mục của DCCT Sài gòn đã vô cùng can đảm trước Đảng Cộng Sản man rợ và một nhà nước mang nhiều tội lỗi nhất trong lịch sử dân tộc.
Chế độ CS nhất định phải sớm cáo chung tại Việt nam, nếu mọi người đều biết noi gương can đảm của quí vị.


image





Forhåndsvis etter Yahoo









T  H  Ờ I   -   S Ự
  
 30 THÁNG TƯ: ĐẾN HẸN LẠI LÊN (BÀI 1)
- Lảo Móc - 
   
“Mỗi năm người có mười hai tháng
Ta có trong long một tháng Tư!” 
 
Hai câu thơ trên của nhà thơ quá cố Thanh Nam được in trong tập thơ “Đất Khách”, dù đã 40 năm, khi đọc lên vẫn gây cho người nghe cảm giác làm bật máu con tim của những Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản về cuộc đổi đời bi thảm sau khi bộ đội miền Bắc xâm chiếm miền Nam và CSVN đã cai trị cả nước như một đoàn quân ngoại nhập.
  
“Đổi ngược họ tên cha mẹ đặt
Tập làm con trẻ nói ngu ngơ
… Ôi! Giá tự do sao quá đắt!...” 
 
Nói chung, hàng triệu người Việt tỵ nạn CS trên các châu lục không bao giờ quên “Ngày 30 tháng Tư năm 1975” là “Ngày Quốc Hận 30 tháng 4”. Vậy mà, chua xót thay, vào năm 2004, sau khi dẹp bỏ cái gọi là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (thường gọi tắt là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh) và công bố tên đảng Việt Tân, đảng này, sau đó đã rầm rộ tổ chức “Ngày Tự Do Cho Việt Nam” để thay thế “Ngày Quốc hận 30 Tháng Tư”; nhưng đã bị thất bại thê thảm (Xin xem bài viết về vụ này ở phần phụ bản).
 
Sở dĩ bài viết có cái tựa “30 Tháng Tư: Đến Hẹn Lại Lên” vì cứ mỗi năm vào “Ngày Quốc Hận 30 Tháng 4” là đảng Việt Tân và các đảng tay sai của đảng này lại bày trò quậy phá, tìm mọi cách để thay tên đổi nghĩa “Ngày Quốc Hận 30 Tháng 4”.
 
Cách đây một hai năm, người ta thấy xuất hiện trên các diễn đàn điện tử cho biết Lưỡng viện Quốc Hội tiểu bang Virginia đã đồng chấp thuận “Ngày Quốc Hận 30-4” cho người Việt tỵ nạn không Cộng sản là “Ngày Nam Việt Nam”.
 
Người hăm hở, nồng nhiệt phổ biến bản tin này là ông Tâm Việt (Nguyễn Ngọc Bích) - người mà trước đó đã “nổi nang” trong vai trò “Tổng Thống Chính Phủ Lâm Thời” (?) do ông “nhạc sĩ buôn Vua” Hồ Văn Sinh thành lập tại Nam California!
 
Trong bản tin, ông Nguyễn Ngọc Bích, mà có nhiều người gọi là “Tông Tông Bể Dâu” (vì ông này vốn nổi tiếng là “Chưởng môn nhân của “trường phái Bể Dâu ” vì đã dịch 2 chữ “Bể Dâu” ra Anh ngữ là “Mulberry Sea”) đã “để lộ gian ý” khi viết: “… Ngày Nam Việt Nam (mà tacũng có thể nói gọn là Ngày VNCH)”.
 
Chuyện này thì cũng giống như ông “Vua buôn xương tử sĩ QLVNCH” Nguyễn Đạc Thành“nói gọn” “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Bình An” thành “Nghĩa Trang Biên Hoà” để mà mắt mọi người và được đồng bọn vỗ tay hoan hô nhiệt liệt!.
 
Năm nay, ông “Tông Tông Biển Dâu” Nguyễn Ngọc Bích lại “quậy” nổi bèo, nổi bọt là dẫn cái gọi là “Chính Phủ Bể Dâu” của ông ta ra mắt, ra mũi ở 2 miền Nam, Bắc California và nghe nói là ông ta dẫn cả bầu đoàn thê tử qua tuốt luốt bên Canada để “đòi” nước này “phục hồi Hiệp định Paris 1973” lấy lại Chính Phủ Việt Nam Cộng Hoà để giao cho ông ta làm Tổng Thống (sic!). 
 
Có người xấu miệng lại bảo là ông ta dẫn bầu đoàn thê tử qua Canada để “cố vấn” cho ông Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải của Liên Minh Việt Nam Tự Do trong cái vụ Dự luật S129 thay đổi “Ngày Quốc hận 30 Tháng Tư” thành “Ngày Hành Trình Cho Tự Do” (Journey To Freedom) vì ông ta đã có kinh nghiệm tại tiểu bang Virginia trong cái vụ nghị quyết J.R 455. biến “Ngày Quốc hận 30 Tháng Tư” thành “Ngày Nam Việt Nam”!
 
Theo bài viết của ông Paul Van phổ biến trên các diễn đàn điện tử thì:
  
“Ông Nguyễn Quốc Nam (NQN), sinh viên theo học tại Pháp trước năm 1975 cũng như “Mulberry Sea” ở Hoa Kỳ; cả hai không có một ngày, một giờ làm nghĩa vụ người trai thời chiến tranh chống Cộng Sản xâm lăng.
Cả hai không nếm trải và chưa từng chia sẻ đau thương uất hận của dân tộc VN dưới chế độ độc tài và nhất là vô cảm trước số phận của hàng trăm ngàn quân cán chính VNCH bị thảm sát, bức tử, trong ngục tù CS, bị vùi thây trên đường vượt biên, vượt biển trốn chạy CS hoặc bị tịch thu tài sản và lưu đày nơi rừng thiêng nước độc trong cái gọi là “vùng kinh tế mới” . 
 
Và ông Paul Van đã đặt câu hỏi:
  
“… Phải chăng ông QN ở Pháp, ông “Biển Dâu” ở Hoa Kỳ là đồng tác giả Dự luật S-219 và xử dụng một đồng chí, đồng đảng trong Quốc hội Canada như bình phong, công cụ? 
 
Đồng hương người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại đã nhìn thấy bàn tay tung hỏa mù của 2 nhà độc tài tập sự ấp ủ tham vọng bất chính có tên là QN& Biển Dâu.”
 
Xin được gửi câu hỏi này của ông Paul Van đến 2 ông QN và Tông Tông “Biển Dâu”
  
“Quốc hận 30, cuối Tháng Tư
Chửi thằng xóa bỏ: Bố tiên sư.
Bắt tay lũ giặc: lừa sao nổi
Tiếp sức quân thù, giấu được ư?
Mặt chuột, tồi tàn, hình đểu cáng
Tai dơi trơ trẽn, dáng lừ nhừ
Việt Tanh chúng nó vui vô kể 
Đảng Cộng mừng thầm, lại giả nư” 
 
Xin mượn bài thơ “Người Quốc Gia chống Cộng không bao giờ tìm cách xoá bỏ Ngày Quốc hận 30 Tháng Tư” của nhà thơ Nguyễn Đạt để chấm dứt bài viết này.
  
*
*   *
  • PHỤ BẢN:
  
  • ĐẢNG VIỆT TÂN TỔ CHỨC “NGÀY TỰ DO CHO VIỆT NAM” ĐỂ THAY THẾ “NGÀY QUỐC HẬN 30 THÁNG TƯ” ĐỂ CHẠY TỘI CHO VIỆT CỘNG
 
Tháng 9 năm 2004, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MT) có trụ sở chính ở Bắc California ra “cáo phó” khai tử “Mặt Trận” và đăng “cáo tồn” khai sinh Đảng Việt Tân (VT) tuốt bên Berlin, Đức Quốc.
 
Vừa ra đời, đảng Việt Tân đã giở trò “treo đầu dê, bán thịt chó” bằng cách dùng tổ chức ngoại vi của mình là tổ chức VPAC liên kết với Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa Hải Ngoại (từ nay viết tắt là “Tập Thể”), (một tổ chức mà dư luận cho rằng do MT giật dây thành lập để lợi dụng màu cờ, sắc áo của những cựu quân nhân đã từng hy sinh trong cuộc chiến chống lại Cộng sản miền Bắc, bảo vệ chế độ tự do miền Nam và đại hội thành lập đã được đài truyền hình SBTN yểm trợ 40 ngàn đô-la) tổ chức “Ngày Tự Do Việt Nam” để thay thế“Ngày Quốc Hận 30-4”.
 
Bị dư luận khắp nơi lên tiếng phản đối, đảng Việt Tân bèn phải đổi thành “Ngày Tranh Đấu Tự Do Cho Việt Nam.” Và, Tập Thể tuyên bố rút tên khỏi ban Tổ chức của ngày này, và Tập Thể ra thông báo sẽ tổ chức Lễ Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ tại Bức Tường Đá Đen cũng cùng ngày, giờ và cách điạ điểm đảng Việt Tân tổ chức “Ngày Tự Do Việt Nam” không xa. Việc làm “không trong sáng” này của Tập Thể đã bị cựu Trung Tướng Phạm Quốc Thuần phê bình mà những người lãnh đạo của Tập Thể đã không thể trả lời được.
 
Vì bị dư luận khắp nơi phản đối về việc làm có dụng ý “chạy tội” cho Việt Cộng khi biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Ngày Tự Do Việt Nam”, đảng Việt Tân đã không được sự công tác của Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam tại Hoa Thịnh Đốn (lúc đó) do ông Nguyễn Văn Tầnlàm chủ tịch, nên “Ngày Tự Do Việt Nam” đã bị thất bại thê thảm dù đảng Việt Tân đã khua chiêng, gióng trống quảng cáo rầm rộ từ nửa năm trước. Sau khi bị thất bại, Việt Tân lại giở trò ma giáo mà MT đã từng làm trong quá khứ là tung tiền ra báo chợ “SV” tự ca tụng “thành tích” của đảng mình và bịa chuyện đánh phá ông Nguyễn Văn Tần, chủ tịch Ban đại diện Cộng Đồng Hoa Thịnh Đốn và vùng phụ cận.
 
Thê thảm nhất là “Tập Thể” bị tai tiếng vì đã bị đảng Việt Tân lợi dụng nhưng lại chẳng dám lên tăm, lên tiếng gì ngay khi chính hậu duệ Mai Quốc Minh của Tập Thể Âu Châu đã thú nhận việc này trên net!  
Sau đó, người ta lại thấy trên internet, trên các báo chí, đài phát thanh Tiếng Nước Tôi có phổ biến “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” của Nhóm “Vì Tự Do”. “Nhóm” này, nhân việc nhà cầm quyền Indonesia và Malaysia phá hủy bia tưởng niệm những người tỵ nạn Việt Nam trên hai đảo Galang và Bidong, đề nghị những người Việt Quốc Gia Tỵ nạn Cộng sản “Trưng Cầu Dân Ý” chọn “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam”.
 
Thoạt nghe hoặc mới đọc trên báo “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” của Nhóm “Vì Tự Do” ít ai thấy có “dụng ý” gì trong việc làm này. Nhóm “Vì Tự Do” lại tỏ ra rất có tinh thần cởi mở và tôn trọng dân chủ khi đưa ra 4 ngày (do tác giả bài này in đậm) để được “trưng cầu ý kiến” của tất cả những người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản trên toàn thế giới.
 
Theo ông Hoàng Thế Dân, Chủ tịch Hội Đồng Điều hành Cộng đồng Người Việt Bắc California lúc đó (khác với Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California do ôngNguyễn Ngọc Tiên làm Chủ tịch) thì “con số 4 ngày được đề nghị lúc khởi cuộc đã thay đổi”. (Thời Báo San Jose số 4208, 20-12-2005). Theo ông Hoàng Thế Dân thì đến nay có tới5 ngày, gồm các ngày: 14-11, ngày 20-6, ngày 20-7, ngày 12-6, ngày 30-4 được nhóm “Vì Tự Do” đưa ra “trưng cầu ý kiến” để chọn một trong các ngày này là “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” hay “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản”.
 
Trả lời phóng viên Võ Triều Sơn phóng viên của hãng Thông tấn VNN (là hãng thông tấn của MT trước kia và là đảng Việt Tân hiện nay) về câu hỏi:
  
“Kính thưa ông chủ tịch với 4 ngày được quý vị trong nhóm “Vì Tự Do” đưa ra để Trưng cầu ý kiến trong tinh thần cởi mở và rất dân chủ đóng góp ý kiến, xin ông chủ tịch cho biết, cá nhân ông chọn ngày nào? Tại sao?” 
 
thì ông Hoàng Thế Dân, chủ tịch Ban Đại diện Người Việt Bắc Cali (kế nhiệm bà Nguyễn Lan Hải, Chủ tịch Ban Đại diện Cộng Đồng thứ 2 do Phan Nam của Mặt Trận và Chu Tấn(tức cựu Trung Tá Trần Như Huỳnh) của Chính Phủ Bịp Nguyễn Hữu Chánh thành lập tại Bắc Cali) đã trả lời rất “lăng ba vị bộ” và rất văn chương… tản mạn như sau:
  
“… Thưa anh, cá nhân chúng tôi đã có dịp thổ lộ quyết định chọn lựa của mình trong những buổi họp của Nhóm: Ngày đó có tên là Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, và ngày đó nói lên sự liên kết nhiệm mầu của lương tâm thế giới đối với sự chọn lựa ra đi tỵ nạn, vì tự do, của người Việt, bằng bất cứ giá nào, hàng triệu người đã khoác lên mình định danh căn cước tỵ nạn chính trị.
Ở đây sự quan trọng là ngày nào, tên gì nhận được số phiếu kết quả thăm dò nhiều nhất của đồng hương tham dự. Trong những ngày này, ngày nào cũng nhân bản cả, ngày nào cũng nói lên ý nghĩa của hai chữ tỵ nạn. Chúng ta chờ xem, sáu tháng nữa sẽ có kết quả chung cuộc.” (Thời Báo San Jose, số báo đã dẫn). 
 
Trong khi đó thì ông Hoàng Cơ Định, một “cán lớn” khác của đảng Việt Tân đã viết hẳn một bài để “cổ động” cho “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản” văn chương rất là đao to, búa lớn và đầy bí hiểm!.
  
Theo ông Hoàng Cơ Định thì “Việc đồng bào cùng nhau ấn định một “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản” là một sự xác định lập trường chính trị của cộng đồng người Việt, đó là một cộng đồng tỵ nạn, không chấp nhận chế độ Cộng sản hiện nay tại Việt Nam… Khi Ngày Tỵ Nạn được chọn lựa và được tổ chức hàng năm ở khắp nơi, các thế hệ tương lai của cộng đồng sẽ luôn luôn được nhắc nhở về nguồn gốc của mình và hiểu được tại sao các thế hệ cha anh đã kiên trì tranh đấu để chấm dứt cái nguyên nhân đã gây ra thảm trạng tỵ nạn Dân Tộc. 
Việc làm vô vị lợi của tập hợp “Vì Tự Do” cần được sự hậu thuẫn của mọi người, mọi giới vì đây là việc làm nhân nghĩa, đối với những người Việt đã chết cũng như đối với những ai đang tranh đấu vì hai chữ Tự Do. Việc làm này cũng góp phần tạo nên sự đoàn kết, tinh thần hợp tác trong cộng đồng và sự gắn bó của các thế hệ trẻ với Tổ Quốc.
Đây không phải chỉ là một việc làm Vì Tự Do, mà còn là cả Vì Đất Nước Hôm Nay và Ngày Mai.” (Thời Báo số 4205, ngày 15-12-2005). 

*

Về việc nhóm “Vì Tự Do” đưa ra lá “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam”, ông Phạm Thanh Phương ở Úc Châu đã đưa ra ý kiến với những lập luận rất vững chắc như sau:
  
“… Trong sự kiện này chúng tôi mạn phép đưa ra một số nhận xét về hai lãnh vực ý nghĩa lịch sử và “phương pháp trưng cầu dân ý” như một sự quan tâm, chia sẻ.
Về phần ý nghĩa lịch sử, theo cạn nghĩ của chúng tôi, ngày 20-7 là ngày mang những ý nghĩa đặc biệt phi không gian và thời gian, với tất cả những ấn tích chia ly, tan tác, hận thù. Không ai có thể phủ nhận, ngày ấy đã cưu mang cả một sự kiện lịch sử của dân tộc, không hề mang một ý nghĩa tỵ nạn cho 3 triệu người tại hải ngoại. Hơn nữa, ngày 20-7 còn là ngày đau thương, uất hận, và nó đã được hình thành bởi sự man trá, bịp bợm, phản bội của tên tội đồ Hồ Chí Minh. Do đó, chúng ta không thể xoá bỏ.
 
Riêng ngày 30-4 thì lại càng quan trọng hơn, đây mới chính là ngày đen tối của dân tộc. Ngoài những đau thương, ly tán như ngày 20-7, nó còn là ngày CSVN đã đưa toàn thể dân tộc vùi sâu trong vũng lầy đen tối nhất của nhân loại. Ngày 30-4 cũng đánh dấu một ngày toàn dân miền Nam đã bị cướp trắng tay, dắt díu nhau đi vào một nhà tù vĩ đại không cửa sổ của CSVN ròng rã đã 30 năm qua.
 
Trong ý nghĩa của những ngày 20-7 và 30-4-1975 đã là một sự hiển nhiên, bất khả chối từ. Do đó, hai ngày lịch sử 20-7 và 30-4 không dành riêng cho những người tỵ nạn mà nó đã thuộc về toàn dân. Không thể vì một lý do gì lại có thể xóa bỏ hay bóp méo ý nghĩa lịch sử của nó…
 
Như vậy, việc đề nghị hai ngày 20-7 và 30-4, không hội đủ điều kiện cả tình lẫn lý. Ngược lại, rất bất lợi cho công cuộc đấu tranh chung của toàn dân trong hiện tại nói chung và cộng đồng người Việt tại hải ngoại nói riêng. Không biết vô tình hay cố ý, nhóm “Vì Tự Do” đã đưa ra một đề nghị khá nguy hiểm trong việc chọn ngày và cả phương pháp “Trung Cầu Dân Ý”. Nếu cuộc “Trưng Cầu Dân Ý” được thực hiện bằng internet và bưu điện. Thử hỏi ai có thể kiểm soát tất cả các danh sách trên web và thư của người Việt tỵ nạn hay của bọn VC nằm vùng và du sinh phải làm theo lệnh đảng. Riêng trên phần “bỏ phiếu online” thì lại phức tạp hơn rất nhiều, phương pháp này đã vô tình tạo cơ hội rất thuận lợi cho tất cả cán bộ đảng CSVN có thể tham gia, lèo lái, “đóng đinh” ngày 30-4 làm “Ngày Tỵ Nạn”, hầu xóa bỏ tội ác mà chúng đã đè lên đầu toàn thể dân tộc từ hơn nửa thế kỷ qua. Nó cũng không khác hành động bỉ ổi khi chúng áp lực Nam Dương và Mã Lai để tiêu hủy những tấm bia tưởng niệm trên hai đảo Galang và Bidong trong mấy tháng trước đây. Vì vậy, chúng ta không nên vì bất cứ vì lý do gì để VC được toại nguyện trong thế “Bất Chiến Tự Nhiên Thành” với mưu đồ xoá bỏ tội ác của chúng trước lịch sử bằng cách biểu quyết thay tên, đổi nghĩa của một trong hai ngày lịch sử (20-7 và 30-4).
 
Sự kiện nhóm “Vì Tự Do” đề nghị tìm một ngày để làm “Ngày Tỵ Nạn”, thực ra cũng không có gì cần phải bàn. Tuy nhiên, nếu muốn lấy một ngày mang nhiều ấn tích máu xương của lịch sử như ngày 20-7 và 30-4 là một điều tối kỵ, không có lợi mà chỉ có hại. Nó có thể hiểu như là một sự kiện bóp méo lịch sử, trong âm mưu nhằm hậu thuẫn cho phong trào Hoà Hợp Hoà Giải đầy bịp bợm trong nghị quyết 36 lừa bịp của CSVN…” 
Không biết các ông Hoàng Thế Dân, Hoàng Cơ Định khi khua môi, múa mép trả lời phỏng vấn, khi vung tay, phóng bút viết bài ca tụng cuộc “Trưng Cầu Dân Ý” về “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” đã có xem qua ý kiến của ông Phạm Thanh Phương với những lập luận rất sắc bén mà ông Phương đã trình bày trong bài viết của ông ta?
 
Thực ra thì câu hỏi này quá thừa với các ông “cán lớn” của đảng Việt Tân như các ông Hoàng Thế Dân, Hoàng Cơ Định. Chuyện chủ tịch Hoàng Cơ Minh các ông ấy chết mà các ông ấy còn “bắt” chủ tịch của các ông ấy “phải sống” cho tới 14 năm sau mới cho chết thì có chuyện gì mà các ông ấy không làm được. Chuyện bà doctor-to-be (lúc đó) Trần Diệu Chân “bắt” hương linh cố Đề Đốc Hoàng Cơ Minh đứng tên với bà trong đơn thưa đài phát thanh Quê Hương với Tổng đài và cơ quan FCC mà bà ta còn dám làm thì chuyện thay tên,đổi nghĩa những ngày lịch sử của dân tộc để bàu chữa tội ác cho bọn Việt Cộng thì có nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ mà họ không dám làm.
 
Trong quá khứ, MT đã từng biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Tháng Tư Xanh”, “Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” thành “Lá Cờ Việt Nam Tự Do”. MT trước kia (đảng Việt Tân hiện nay) đã len lỏi vào cộng đồng, tìm mọi cách gây chia rẽ, khống chế - như trường hợp Phạm Quốc Hùng, một cán bộ cao cấp của đảng Việt Tân, đã len lỏi vào hàng ngũ Quốc Gia chống Cộng, leo lên chức Chủ tịch Ủy Ban bảo vệ Chính Nghĩa Quốc Gia Bắc California, và sau đó đã nắm chức Chủ tịch Ban Đại diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California nhiệm kỳ 3, đã tìm mọi cách gây chia rẽ, phân hóa cộng đồng. Sau đó, đã tìm mọi cách sáp nhập hai Ban Đại diện Cộng Đồng làm một là một bằng chứng rõ ràng nhất.
 
Có điều đảng Việt Tân có làm được những chuyện mờ ám này hay không lại là một vấn đề khác. 
 
Ai trong chúng ta cũng biết là chuyện tìm một ngày để tượng trưng cho “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” không phải là cứu cánh cho công cuộc tranh đấu hiện nay nhưng tại sao đảng Việt Tân liên tiếp trong nhiều năm đã làm rùm beng lên về chuyện này. 
 
Chắc chắn dụng ý của họ không gì khác hơn là tìm mọi cách thay tên, đổi nghĩa “Ngày Quốc Hận 30-4” để chạy tội cho bọn tội đồ của dân tộc là đảng Cộng Sản Việt Nam - một việc làm mà đảng Việt Tân đã theo đuổi từ bấy lâu nay.
    
LÃO MÓC
tieng-dan-weekly.blogspot.com

Nguyen Viet Nhan
__._,_.___

Posted by: Vietnhan Nguyen 



__._,_.___

Posted by: Gia Cao 

No comments:

Post a Comment

Thanks for watching

Popular Posts

Popular Posts