Chuyện sư tăng thời xã nghĩa cũng giống như chuyện dài Nhân dân Tự vệ thời
VNCH trước tháng 4 năm 1975, tức là những chuyện kể hoài không hết
chuyện.
Chuyện sư tăng nổi bật nhất trong thời gian vừa qua là chuyện tên ma tăng Thích
Minh Tín ở Utah. Tên “giặc thầy chùa” này thì thiệt là hết biết: nào là
cặp bồ, có con, ăn thịt, uống rượu, phung phí ăn chơi, kinh doanh làm
nails, lường gạt tiền của bá tánh đóng góp xây dựng chùa. Nghe nói là nhà
chức trách đã vào cuộc điều tra về những việc làm của tên “giặc thầy chùa”
này và tên ma tăng này đã chuồn về VN.
Nói về chuyện sư tăng thời xã nghĩa mà không nói đến ông Hoà Thượng Thích
Thanh Quyết thì thật là một điều thiếu sót. Năm ngoái, năm kia gì
đó, ông Hoà Thượng này đã đòi xử lý các trang mạng lề Dân.
Theo ông sư này thì: “Nhiều mạng thông tin Internet đăng tải nhiều thông
tin không đúng sự thật, truyền bá văn hoá đồi trụy, độc hại, trái thuần
phong mỹ tục, bịa đặt xuyên tạc, gây dư luận xấu hoài nghi đối với lãnh đạo
Đảng, Nhà Nước. Chính phủ phải có giải pháp gì để ngăn tình trạng không
lành mạnh này, xử lý như thế nào cho những người đưa thông tin không đúng
sự thật”.
Nhưng mà “đồng chí” (đ/c) Hoà Thượng Thích Thanh Quyết (từ nay viết tắt là
đ/c HT/TTQ) là ai mà lại có những đòi hỏi rất “ngầu” với “ccá
trang mạng lề Dân” ở trong nước như vậy?
Xin thưa đ/c HT/TTQ là Đại biểu Quốc Hội VC đấy ạ!
Khi ra ứng cử Đại biểu Quốc Hội thì đ/c mới mang “lon” Thượng Tọa. Vào được
Quốc Hội là đ/c được gắn “lon” Hoà Thượng - cứ như là chuyện cựu Trung
Tướng QLVNCH Linh Quang Viên gia nhập Chính Phủ Cách Mạng Việt Nam
Tự Do là được “Tưởng Thú” Nguyễn Hữu Chánh của ông “Phó Thủ Tướng
Tâm Thần” Chu Tấn (Trần Như Huỳnh), linh hồn của cái gọi là “Diên
Hồng thời đại” tại Bắc California “gắn” ngay cho cái “lon”…Tượng Đái!
Chuyện “buôn lon, bán lá” hài hết biết như vậy mà bọn này nó còn làm
được vì còn có người tin; thì đâu có còn chuyện gì mà chúng nó từ nan -
ngay cả chuyện “buôn dân, bán nước”!
Đ/c HT/TTQ ngoài chức Đại biểu Quốc Hội VC, đ/c còn có rất nhiều chức tước
rất “ngầu” như Ủy viên Thường Trực Hội đồng Trung ương Giáo Hội Phật Giáo
Việt Nam, Phó Viện Trưởng Học viện Phật Giáo VN, Trưởng ban chỉ đạo
Xây chùa và tượng Phật hoàng Trần Nhân Tông. Hèn chi mà miệng của
đ/c HT/TTQ rất là “có gang, có thép”!
Vì đã rời quê hương VN trên ¼ thế kỷ nên Lão Móc không rõ Học viện
Phật Giáo có những công trình gì.
Tình cờ đọc được những câu ca dao, tục ngữ về Phật giáo như sau:
“Có người rủ thiếp đi tu
Thiếp rằng chỉ sợ lũ sư nó tồi (câu 114-trang 59).
Đi tu Phật bắt ăn chay
Thịt chó thì được, thịt cầy thì không (c.51,tr,118)
Ai về nhắn với ông sư
Đừng nhang khói nữa mà hư mất đời (c.44, tr.597)
Qui Phật, qui Pháp, qui Tăng
Ông sư bà vãi bẻ măng xào gà (c.85, tr.601)
Sống thì duyên mặn tình nồng
Thác về với Các Mác vô cùng thảnh thơi (c.26,
tr.145)
Gái hư ông sư cũng ghẹo (c.10, tr.149)
Bụt ngoảnh mặt đi, ông Thích Ca mỉm cười khì
Của Tam Bảo để làm gì không bóp
Để lâu ngày nó tóp tọp tòm tom (c.131, tr.583)
Con ơi nếu có lên chùa
Khi vào chánh điện đừng đùa với sư
Cúi lạy con phải từ từ
Đừng chổng đít quá, cu sư ngóc đầu (c.12, tr.583).
Chắc chắn qúy độc giả sẽ thắc mắc ở đâu mà có những câu thơ bôi bác sư tăng
Phật Giáo như vậy?
Những thằng “công an mạng”, những tên tay sai” của “đảng em của đảng VC”
thế nào rồi cũng có thằng “làm chuyện nằm ngửa phun nước miếng lên
trời” để vu cáo, mạ lỵ Lão Móc là “nhận tiền của VC” viết bài bôi
bác Phật giáo!
Đề nghị quý vị đừng có “ăn phải đũa… ngậm
máu phun người” của ông “tiến sĩ đầu ruồi” Lê Thiện Ngọ, của bà
Chủ Tịch “Lương Tâm Công Giáo” Cao Thị Tình, của ông “Lam Sơn”
gì đó ở bên xứ Phú Lang Sa mà phải ngậm câm mồm trai, miệng… hến!
Lão Móc là người luôn luôn nói có sách, mách có chứng: Các câu thơ bôi bác
Phật giáo bên trên là những câu trích trong quyển “Ca dao, tục ngữ Phật
Giáo Việt Nam” của Thượng Tọa Thích Trung Hậu sưu tầm, dày 775
trang, do nhà xuất bản tpHCM phát hành vào ngày 17-1-2001.
-Người chịu trách nhiệm xuất bản: Trần Đình Việt.
-Biên tập: Hoàng Mai
-Sửa bản in: Hoàng Tân
-Trình bày bìa: Hoạ sĩ Bửu Hoàng
-Lời giới thiệu: Tiến sĩ Cao Huy Thuần (nguyên quán làng Thế Chí
Đông, quận Hương Điền – nay là huyện Quảng Điền, Thừa Thiên, trước 1975
là cán bộ trí vận của Việt Cộng, hiện định cư tại Pháp.
-Thực hiện liên doanh: Viện Nghiên cứu Phật học VN.
Lão Móc đã có nhiều bài viết về ông “Tiến sĩ Bác Hồ” Cao Huy Thuần này.
Chính quyển “Ca dao tục ngữ Phật Giáo VN” ghi rõ: trước 1975, Cao Huy
Thuần là cán bộ trí vận của VC. Do đó, không nên ngạc nhiên làm gì khi
ông “tiến sĩ Bác Hồ” này lúc nào cũng bênh chầm chập tên “ác tăng” Thích
Trí Quang là thầy của ông ta!
Không nên trách làm gì tên “kiêu cư sĩ” Võ Văn Ái, kẻ đã
mạt sát, nhục mạ “Quân lực VNCH là 1ính đánh thuê của Mỹ”, kẻ đã tiếp
tay với Thiền sư Nhất Hạnh, nghị sĩ phản chiến John Kerry,
đào hát Jane Fonda - những kẻ đã tiếp tay với phong trào phản chiến
để giúp bọn Cộng Sản Hà Nội tấn chiếm miền Nam vào tháng 4 năm 1975 và đã
cai trị đất nước VN như một đoàn quân ngoại nhập trong 38 năm qua.
Chuyện khôi hài là một kẻ tiếp tay với VC để tước bỏ quyền làm người
của 87 triệu dân VN- như Võ Văn Ái lại là Chủ Tịch của cái gọi là “Uỷ
Ban Bảo Vệ Quyền Làm Người Việt Nam”! Đúng là chuyện Tú
Bà lại tự xưng mình là Chủ Tịch “Ủy Ban Bảo Vệ Trinh Tiết Phụ Nữ”!
Do đó, không có gì ngạc nhiên khi các sư tăng Phật Giáo Quốc Doanh, Thống
Nhất, Về Nguồn và các “kiêu cư sĩ” Huỳnh Tấn Lê, Cao Huy Thuần, Trần
Quang Thuận, Võ Văn Ái và mấy ông “cư sĩ ăn theo” cỡ Đào Văn Bình,
Vũ Ánh, Nguyễn Trọng Nho… đã “hồ hỡi, phấn khởi” trong các buổi lễ “50
năm Ngọn Lửa Thích Quảng Đức” nhằm mục đích công kích cố Tổng Thống Ngô
Đình Diệm và chế độ Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà để gây chia rẽ
giữa 2 tôn giaó Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo để làm hài lòng ai đó!
*
Chuyện sư tăng thời xã nghĩa là chuyện dài Nhân Dân Tự Vệ thời VNCH nghĩa
là nói hoài không hết!
Như chuyện đ/c HT/TTQ, chuyện quyển “Ca dao, tục ngữ Phật Giaó VN” của
Thượng Toạ Thích Trung Hậu, chuyện một ông Thượng Tọa gì đó đã thắng giải
trong một buổi ca hát gây quỹ của tên “ca-nô” Đàm Vĩnh Hưng và đã
“ôm hôn môi thắm thiết” tên “ca sĩ lại cái” này trên sân khấu.
Nghe nói là ông “Thượng Toạ hun môi” đã “ xin hoàn tục” vì cảm thấy
mình đã làm bại hoại đạo! Nếu là vậy thì thì ông “Thượng Toạ hun môi” này
còn đáng trọng hơn khối ông Hoà Thượng, Thượng Tọa, cư sĩ, cư sĩ tu xuất…
vốn là “cán bộ VC” hay là “Công an VC” ngụy trang bằng những chiếc áo vàng,
áo nâu đã và đang phá đạo, hại đời!
*
“Sư cha thời buổi đảng ta
Chân tu thì ít, Juda thì nhiều.
Có thầy được đánh giá cao
Có công giúp Đảng tiến vào miền Nam.
Lúc thì giấu mặt âm thầm
Khi thì lộ diện ầm ầm ra quân
Cương, nhu phối hợp tuyệt trần
Kiên trì đóng chốt dưới chân Phật đài
Giang sơn khi chết chia hai
Có thằng thủ đắc lá bài quốc doanh.
Đánh cho giáo hội tan tành
Chia năm, xẻ bảy ngọn ngành nát tan!!!
Nát tình đoàn kết toàn dân
Gây mâu thuẫn mọi thành phần chúng sanh!!!
Công an khóac áo tu hành
Quậy cho đời đạo tanh bành đó đây!”
Xin mượn bài thơ của tác giả SR để chấm dứt bài viết “Sư tăng thời
xã nghĩa”!
LÃO MÓC
tieng-dan-weekly.blogspot.com
|
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching