Đĩa sà lách Mỹ quốc (10)
Trước đây, các bài mang tựa như trên, được người nghe tiếp nhận như là một lối đặt tựa mang tính cách "nghĩa bóng". Nhưng, với tình hình lâu nay tại Mỹ, tựa đề trên đã có thêm nghĩa đen. Nghĩa là, thời sự ở Mỹ quả là một thứ tạp pí lù (trộn lẫn các chất liệu lộn xộn).
Cái chương trình gọi tên DACA (da cá) đang trong vòng thương lượng giữa chính quyền và Quốc hội Mỹ chưa ngã ngũ thì lại xảy ra một bê bối (scandal). Không biết trong cuộc họp, TT Trump có dùng chữ "shithole" (đồ bẩn thỉu, dơ dáy -thêm chữ cứt đái cho nặng nề) hay không mà một Thượng nghị sĩ Dân chủ lại tung ra cho giới báo chí, khiến thiên hạ chỉ trích ông Trump dữ dội! Nói là thiên hạ cũng không quá. Trên TV, hình ảnh dân các nước chậm tiến, nhất là Châu Phi đi biểu tình rất đông.
Có thể đồng thời, trước hay sau cuộc họp đó...hay có thể trong lúc lập pháp và hành pháp đang tìm kiếm một lối thoát khả dĩ chấp nhâp, lại có tin khác chẳng hay gì xảy ra.
Cảnh sát Mỹ bố ráp ba nơi, trong đó có hai nơi nằm trong bang California, tìm ra một loại dịch vụ "buôn người" tân tiến. Đàn bà Tàu phải chi cho bọn dịch vụ từ 40.000-80.000 đô để được đưa lậu vào Mỹ và sẽ sanh đẻ tại nước này. Khi sanh, họ chỉ chi một giá thấp, bởi có giấy tờ (giả?) xác nhận thuộc thành phần nghèo. Vì có quốc tịch Mỹ, con của những người này được nhà nước nuôi đến 18 tuổi (vì là thành phần nghèo). Sau đó, chúng bảo lãnh cha mẹ chúng từ Tàu qua thẳng nước Mỹ.
Sự nhập cảnh theo lối này thật là một trò lừa gạt gian xảo. Nhà nước Mỹ nuôi báo cô đám trẻ đó. Vì khi lớn rồi, học thành tài rồi, không chừng chúng sẽ trở về Tàu. Không những thế, chúng đem theo những tài liệu khoa học, kỹ thuật tân tiến của Mỹ mà chúng đã đánh cắp được trong thời gian học tập hay đã làm việc tại các công ty, cơ quan tại nước Mỹ. Chúng làm việc gian xảo, nhưng khi thành công chúng lại cười là nước Mỹ to đầu mà ngu!
Đó là một trong những gian xảo về việc nhập cư của Tàu. Những nước chậm tiến -trong đó có Haiti- cũng có những cách khác để nhập cư nước Mỹ, đã được thực hiện.
Với chính quyền ông Trump, chính sách nhập cư khác thời Obama là sẽ đuổi về nước các thiếu niên trước đây đã nhập cư nước Mỹ mà không có giấy tờ gì chứng minh về nhân thân của mình.
Bây giờ, vì cách dùng chữ hơi "mạnh bạo" của một ông Tổng thống - dùng trong lúc thảo luận nội bộ- mà hình như cánh Dân chủ lại muốn dù mang tiếng "to đầu mà ngu", còn hơn là để một người không thuộc đảng của mình đạt thắng lợi theo ý của ông ấy.
Họ gắn chữ đó với "nazist" với "racist" và bản điệp khúc được đồng ca khắp nơi. Tại những nước mà người ta xem như chậm tiến như Savaldor, Haiti…v..v..như tại một số nước Châu phi chẳng hạn, biểu tình xảy ra, là điều có thể hiểu. Những nước như Venezuela, nước mà trước đây đã có nhiều cuộc biểu tình của người dân chống chính phủ và TT Mỹ đã có ý khích động việc đó; bây giờ, TT nước Venezuela lên TV chỉ trích TT Mỹ cũng là điều dễ hiểu. Chỉ lạ là (trên TV) một anh phóng viên Na Uy nào đó, ra đường, trương biểu ngữ "No, thank you President" và phỏng vấn dân qua lại trên đường, làm như chữ mà ông Trump dùng, ám chỉ đến xứ sở này (*). Rồi bên Vienna, nước Áo cũng thế. Ai theo dõi thời sự đều có cảm tưởng, lần đồng ca này giống như lần đồng ca ủng hộ Hillary trước kỳ bầu cử Tổng thống Mỹ vừa qua.
Nghĩ lại hơi buồn cho dân tị nạn Việt Nam. Vào những năm 1989, có lẽ để phụ họa với chương trình Hành động chung của Liên Hiệp quốc (chặn đứng việc tị nạn của người Việt) anh chàng Mahathir Mohamad, Thủ tướng giữ chức vụ này lâu nhất tại Mã Lai, đã chỉ trích người Việt tị nạn -công khai với giới truyền thông, không phải là thảo luận nội bộ như TT. Mỹ - như là "…những thành phần cặn bã dưới đáy thùng…". Lối nói nghe như tương tự của Phạm văn Đồng (?) Thủ tướng CHXHCN Việt Nam, cho rằng, người Việt vượt biên là những thành phần đĩ, điếm trộm cướp… v..v...
Nói là buồn vì từ những năm 1975 trở đi, lần đầu tiên trong những biến động của nước Việt, làn sóng người "bỏ phiếu bằng chân" đã được nhiều quốc gia gọi thân thương với hai chữ "Boat people" mà bị không những thành phần lãnh đạo trong nước dè bỉu mà còn bị bọn lãnh đạo tại những nước, so với Việt Nam trước 75 là những nước không ra gì, khinh thường.
Sau 40 năm, hiện nay, bọn lãnh đạo tại VN, gọi người vượt biên là "khúc ruột ngàn dặm". Tại sao? Chưa kể việc gửi tiền về nước để duy trì sự sống còn của chế độ độc tài toàn trị, sự thành đạt của người Việt ở nước ngoài rất đáng kể. Thành quả họ đạt được không những là lợi ích cho nước sở tại, mà đôi trường hợp, sự ích lợi có tính góp phần vào tài sản chung của cả thế giới!
Nói chuyện lớn lao làm gì, chỉ việc món phở của người Việt được đưa vào danh sách thực phẩm của tổ chức văn hóa thế giới (UNESCO) đã là một điều đáng kể. Bánh mì Lee của người Việt đã trở thành một thương hiệu có tiếng tại Mỹ, đã nói lên tài phối hợp của người sáng tạo. Cách đây, khoảng chưa quá nữa buổi trời, trên truyền hình, TT Pháp cho rằng, bánh mì baguette của Pháp đáng được đưa vào tài sản văn hóa của Unesco (**) mà bánh mì Lee, lấy loại bánh này làm nòng cốt cho món thực phẩm của mình.
Lộn xộn quá!... Đĩa sà lách Mỹ dường như bắt đầu có mùi của một đĩa thực phẩm để quá lâu; dù ngon, nhưng sẽ làm người ăn chịu rủi ro mang một bệnh thuộc về tiêu hóa.
Đặng Quang Chính
14.01.2018
10:00
* Khoảng 4 ngày trước, Thủ Tướng Na Uy thăm nước Mỹ. Trong cuộc viếng thăm, có tiếp xúc với giới truyền thông, chẳng đưa ra một dấu hiệu gì lạ. Chính TT Mỹ còn so sánh là tại sao không nhận nhập cư dân Na Uy.
(xem thêm Why Norwegians Aren't Moving to the U.S (https://mail.yahoo.com/#6829846235)
** https://www..google.com.sg...i13i30k1.0.qheuGX5bskE
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching