Quốc tế lo ngại Bắc Kinh lập
vùng phòng không ở Biển Đông
GIẢI PHÓNG MIỀN NAM CHO AI VÀ VÌ AI?
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview by Yahoo
|
|||||||
|
|||||||
Trọng Nghĩa
Bản đồ biển Hoa Đông với
vùng nhận dạng phòng không do Trung Quốc lập raREUTERS
Cách nay một năm, chính xác là ngày 23/11/2013, Trung Quốc đơn
phương loan báo thành lập vùng nhận dạng phòng không trên Biển Hoa Đông. Ngay
từ lúc ấy, diều hâu Trung Quốc đã lớn tiếng cho rằng Bắc Kinh sẽ thừa thắng
xông lên và thiết lập một vùng tương tự trên Biển Đông, gây nên nhiều mối quan
ngại. Một năm sau, thái độ lo lắng vừa tăng lên một bực, sau khi có tin Trung
Quốc đã hoàn tất nhiều công trình tại Biển Đông cho phép họ quản lý vùng phòng
không đó.
Thái độ quan ngại cụ thể nhất đã được bà Bonnie Glaser, chuyên gia
tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế CSIS ở Washington công khai bày
tỏ ngay tại Trung Quốc.
Phát biểu nhân một cuộc hội thảo do Quân đội Trung Quốc tổ chức
tại Bắc Kinh trong hai ngày 21-22/11/2014 vừa qua, bà Glaser đã nêu bật sự kiện
được tạp chí quốc phòng IHS Jane’s tiết lộ, theo đó Trung Quốc đã cho xây trên
Đá Chữ Thập tại Trường Sa một phi đạo dài cũng như một hải cảng đủ sức cho
chiến hạm cập bến, và cho rằng mục tiêu của các công trình đó là để Bắc Kinh có
thể quản lý hữu hiệu vùng nhận dạng phòng không mà Trung Quốc muốn thiết lập
tại Biển Đông.
Nhật báo Mỹ The New York Times ngày 23/11 đã trích nhận định của
chuyên gia Glaser, theo đó phi đạo trên Đá Chữ Thập có thể được phi cơ quân sự
Trung Quốc sử dụng để tuần tra vùng nhận dạng phòng không mà Bắc Kinh được cho
là sẽ thiết lập trên Biển Đông.
« Tôi nghĩ rằng điều đó là nhằm cho phép Trung Quốc thiết lập một
vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) ». Theo bà Glaser, để có một vùng nhận dạng phòng không đúng nghĩa,
Trung Quốc « phải
có năng lực giám sát không phận, (và) thậm chí họ cần đến nhiều phi đạo hơn ».
Trước đó, trong một cuộc hội thảo tại Đà Nẵng trong hai ngày
17-18/11/2014, Giáo sư Robert Beckman, Giám đốc Trung tâm Luật quốc tế tại Đại
học Quốc gia Singapore, cũng bày tỏ quan ngại trước khả năng Trung Quốc thiiết
lập vùng nhận dạng phòng không Biển Đông. Đối với chuyên gia Beckman, đây là
một điều hoàn toàn có thể xẩy ra vào lúc tình hình căng thẳng vẫn tồn tại giữa
Trung Quốc và hai nước Việt Nam, Philippines, cũng như căn cứ vào các tuyên bố
gần đây của nhiều quan chức và nhà bình luận Trung Quốc.
Ngay từ năm ngoái, sau khi tuyên bố vùng nhận dạng phòng không
trên Biển Hoa Đông, bao trùm vùng quần đảo Senkaku/Điếu Ngư do Tokyo quản lý
nhưng bị Bắc Kinh đòi chủ quyền, Trung Quốc đã không loại trừ khả năng thiết
lập một vùng tương tự tại Biển Đông.
Vào khi ấy, hầu hết các nhà phân tích đều cho rằng, trước mắt, Bắc
Kinh chưa thể xúc tiến kế hoạch đó vì lẽ không quân Trung Quốc chưa đủ năng lực
giám sát vùng phòng không rộng lớn và cách xa lục địa Trung Quốc như vùng Biển
Đông.
Đó là chưa kể đến việc Biển Đông dính líu đến rất nhiều quốc gia,
trong lúc tranh chấp ở Biển Hoa Đông chỉ liên can trực tiếp đến Nhật Bản và
trong một chừng mực nào đó, Hàn Quốc mà thôi. Với phương tiện chưa đủ, việc áp
đặt một vùng phòng không sẽ trở thành vô nghĩa nếu các nước bao quanh hay sử
dụng Biển Đông không tuân thủ.
Việc Trung Quốc tăng cường bồi đắp, cải tạo và mở rộng các thực
thể mà họ chiếm đóng trên Biển Đông trong thời gian qua là nhằm lót đường cho
quyết định tuyên bố vùng phòng không khi thời cơ đến, một điều mà nhiều chuyên
gia cho là Trung Quốc tất yếu sẽ làm, cho dù trước mắt Bắc Kinh còn dè dặt.
Trong khi chờ đợi, theo tạp chí quốc phòng IHS Jane’s, các cơ sở
mới được củng cố của Trung Quốc tại vùng Biển Đông hoàn toàn có thể cho phép
Bắc Kinh « bức ép các láng giềng từ bỏ các
đòi hỏi chủ quyền cũng như các thực thể đang trấn giữ trên Biển Đông… Hay ít ra
là giúp Trung Quốc có thế mạnh trong các cuộc thương thuyết, giả sử rằng đàm
phán được mở ra ».
2015, Nga-Trung Quốc tập trận chung
Thủy thủ Trung Quốc theo
dõi trực thăng chuẩn bị cất cánh từ tàu sân bay Liêu Ninh, trong cuộc tập trận
ở Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 23/04/201REUTERS/China Daily
Họp báo ngày 27/11/2014, Bộ Quốc phòng Trung Quốc thông báo đang
thảo luận với đồng nhiệm Nga về khả năng cùng thao diễn quân sự vào năm tới.
Sau chuyến công tác tại Bắc Kinh vào tuần trước của Bộ trưởng Quốc
phòng Nga, Sergei Shoigu, phía Nga trong thông cáo mới nhất tiết lộ sẽ tập trận
chung với Hải quân Trung Quốc tại vùng Địa Trung Hải vào mùa xuân 2015 và đôi
bên còn dự kiến tập trận chung ở khu vực Thái Bình Dương.
Châu Âu lo ngại trước viễn cảnh Hải quân Nga và Trung Quốc tập
trận chung tại Địa Trung Hải sau khi Matxcơva đã sáp nhập vùng Crimée của
Ukraina vào mùa xuân vừa qua và vẫn còn yểm trợ cho phe ly khai ở miền đông
Ukraina.
Khi được hỏi về thông báo của phía Nga liên quan đến chương trình
thao diễn của hải quân Nga và Trung Quốc ở Địa Trung Hải, phát ngôn viên của Bộ
Quốc phòng Trung Quốc nhấn mạnh hợp tác quân sự giữa Matxcơva với Bắc Kinh nằm
trong khuôn khổ của Tổ chức Hợp tác Thượng Hải mà cả Nga lẫn Trung Quốc đều là
những thành viên. Đồng thời đây là những cuộc thao diễn thường niên nhằm giúp
cho đôi bên « tăng cường khả năng chống đối
với những thách thức về an ninh, tăng cường khả năng gìn giữ hòa bình và ổn
định khu vực ».
Nga sắp bán tên lửa hiện
đại S-400 cho Trung Quốc ?
Hệ thống tên lửa phòng
không S-400 của NgaDR
Theo nhật báo Nga Vedomosti số ra hôm qua,
26/11/2014, Matxcơva đang chuẩn bị bán cho Bắc Kinh hệ thống tên lửa phòng không
tiên tiến S-400. Theo nguồn tin trên, loại vũ khí hiện đại này sẽ mang lại cho
Trung Quốc một hệ thống phòng thủ có khả năng răn đe mọi hành vi xâm phạm không
phận nước này.
Nhật báo Nga trích dẫn các nguồn tin từ giới
chức quốc phòng và trong ngành công nghiệp vũ khí cho biết là Trung Quốc vừa ký
một thỏa thuận vào mùa thu này với tập đoàn Rosoboronexport chuyên xuất khẩu vũ
khí của Nga. Theo thỏa thuận này, Nga đồng ý bán cho Trung Quốc tối thiểu là 6
đơn vị S-400 trị giá trên 3 tỷ đô la.
Thông tin về thương vụ vũ khí lớn này được tiết
lộ một tuần sau chuyến công du Trung Quốc của Bộ trưởng Quốc phòng Nga Sergei
Shoigu, trong đó hai bên đồng ý tăng cường hơn nữa quan hệ trong lãnh vực quân
sự-công nghiệp cũng như các cuộc tập trận hải quân song phương.
Tập đoàn Rosoboronexport đã từ chối xác nhận
việc ký kết hợp đồng nói trên, tuy nhiên, một nguồn tin quốc phòng Nga cho biết
là việc đó vẫn chưa được thực hiện.
S-400 chuyên dùng để đối phó
với không quân Mỹ
Dẫu sao theo báo chí Nga, loại tên lửa S-400 của
nước này đã được thiết kế để đối phó một cách hữu hiệu với không lực Mỹ. Với
phạm vi hoạt động 400 cây số, và lên đến độ cao 30 km, vũ khí này được cho là
có thể bắn hạ chiến đấu cơ tàng hình đời mới nhất của Mỹ là loại F-35, cũng như
là các loại hỏa tiễn đạn đạo.
Một đơn vị tên lửa S-400, cũng theo truyền thông
Nga, có thể vươn tới 36 mục tiêu khác nhau cùng một lúc với 72 tên lửa.
Trung Quốc được cho là rất muốn mua phương tiện
phòng không này, vì hiện nay, nước này chỉ sở hữu loại S-300 đời cũ, mà tầm
hoạt động bị giới hạn ở mức 200 cây số.
Không chỉ có Trung Quốc là muốn mua loại tên lửa
S-400 của Nga. Hiện nay Việt Nam, cùng với Ấn Độ và Algêri được cho là cũng
muốn đặt mua hệ thống phòng không này. Theo báo cáo mới nhất của Viện Nghiên
cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm, 4 quốc gia vừa kể đều là khách hàng mua vũ khí
hàng đầu của Mátxcơva, thu hút khoảng 60% lượng xuất khẩu vũ khí của Nga.
Tập Cận
Bình muốn áp đặt luật chơi trên trường quốc tế như thế nào ?
Chủ tịch Trung Quốc Tập
Cận Bình phát biểu tại Diễn đàn các lãnh đạo Trung - Úc, Sydney, 19/11/2014REUTERS/Jason
Reed
Theo nhật báo Le Figaro, người đứng đầu Trung Quốc đang tập trung
quyền lực trong tay nhằm đạt cho được các tham vọng.
Lần đầu tiên từ mười năm qua, Bắc Kinh là chủ nhà hội nghị thượng
đỉnh APEC vào đầu tháng 11. Chủ tịch Trung Quốc đã sắp đặt mọi thứ sẵn sàng
trước hội nghị quan trọng này.
Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á-Thái Bình Dương gồm 21 nước thành
viên ; trong đó có Hoa Kỳ, Nga, Nhật Bản ; chiếm 40% dân số thế giới và 46%
trao đổi thương mại toàn cầu. Tập Cận Bình, vốn đã chú tâm củng cố quyền lực từ
khi lên làm Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kiêm Chủ tịch nước
cách đây gần hai năm, ngự trị trong các buổi tiếp tân trong lớp áo của vị hoàng
đế đỏ, hiện thân của sức mạnh nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
Trong dịp này, dân Bắc Kinh được nghỉ sáu ngày…để cho bầu trời
không còn bị ô nhiễm và không làm ảnh hưởng đến « sự hài hòa » được
tuyên truyền lâu nay. Chủ tịch Trung Quốc chú tâm giảm bớt tình hình căng thẳng
ở các địa phương, nhằm trưng ra hình ảnh một cường quốc không còn mặc cảm và có
tinh thần trách nhiệm.
Từ ba mươi năm qua, Trung Quốc nhấn mạnh đến « sự cất cánh hòa bình ».
Từ ngữ này đã biến mất trong các bài diễn văn chính thức. François Godement,
giám đốc chương trình Châu Á- Trung Quốc của European Council on Foreign
Relation nhận xét : «
Bắc Kinh không còn nói về sự hài hòa trong quan hệ quốc tế, cũng như việc dân
chủ hóa đối với vai trò của các nước nhỏ ».
Trong ba thập kỷ, Trung Quốc đã làm theo khuyến cáo của Đặng Tiểu
Bình, cha đẻ chính sách cải cách kinh tế, « giấu đi những gì sáng chói và gắn bó với những góc
tối » trong chính sách đối ngoại. Nay thì Tập Cận Bình muốn
đảm bảo « giấc mơ
Trung Hoa », đó là sự hùng cường và vị thế vừa tìm lại được.
1) Phải chăng người đứng đầu Trung Quốc từ nay kiểm soát được tất
cả các đòn bẩy quyền lực ?
Hội nghị lần thứ tư Ban chấp hành trung ương ĐCSTQ được đánh dấu
với ý hướng của Tập Cận Bình : nắm lại một nền tư pháp bị suy yếu bởi nạn thông
đồng lợi ích ở địa phương. Đây không phải là việc xây dựng một nền tư pháp độc
lập, nhưng là việc tập trung hóa, tách rời khỏi ảnh hưởng địa phương, với nét
mới là cho phép kháng cáo.
Biện pháp này nằm trong chiến dịch chống tham nhũng của Tập Cận
Bình, tăng cường dấu ấn của ông ta lên chế độ. Trong hai năm, ông Tập đã lập ra
vô số các ủy ban mà ông ta là chủ tịch : quốc phòng, an ninh, kiểm soát
internet, cải cách kinh tế…không có lãnh vực quan trọng nào thoát tầm tay của
ông Tập cả.
Tập Cận Bình là lãnh đạo Trung Quốc được báo chí nhà nước nêu tên
nhiều nhất kể từ thời người sáng lập chế độ là Mao Trạch Đông đến nay. Nhiều
nhà quan sát khẳng định sau Người cầm lái vĩ đại, chưa có lãnh đạo nào khác
thâu tóm bằng ấy quyền lực. François Godement xác nhận : « Người Trung Quốc nói rằng mọi
con đường đều dẫn đến cá nhân Tập Cận Bình ». Chính sách đối ngoại
cũng không thoát khỏi quy luật này, và từ nay được điều phối ở cấp Hội đồng An
ninh Quốc gia do ông Tập lãnh đạo.
2) Sự liên minh với nước Nga của ông Putin có là điều đáng ngại
cho phương Tây ?
Ngay từ cuộc gặp đầu tiên với Tổng thống Nga, Tập Cận Bình đã thổ
lộ là cá tính hai người có rất nhiều điểm chung…tuy không nói rõ là những điểm
gì. Họ cùng sùng bái quyền lực độc đoán, cùng thống nhất với nhau trong việc
chối từ các giá trị phương Tây (dân chủ, nhân quyền, tự do), và trong nỗi hoài
nhớ đế chế Liên Xô cũ. Trong một bài diễn văn, Tập bày tỏ sự tiếc nuối là không
ai ở Liên Xô có can đảm chặn lại sự sụp đổ của hệ thống xô-viết và sự tan rã
của đế chế này.
Các biện pháp trừng phạt Matxcơva của phương Tây do cuộc khủng
hoảng Ukraina, đã khiến Nga vội gieo mình vào cánh tay Trung Quốc, đang đói
năng lượng và nhờ đó có được khách hàng mới. François Godement ghi nhận : « Trung Quốc nhận ra điểm
yếu của Liên hiệp châu Âu và Hoa Kỳ trong cuộc khủng hoảng này, thấy đây là cơ
hội để thủ lợi về kinh tế mà chẳng mất mát gì cả ».
Các lãnh đạo phương Tây hiện không cảm thấy là đáng ngại. Một nhà
ngoại giao cho rằng đây không phải là «
một sự xích lại gần lâu bền. Trung Quốc đã tiến xa hơn so với Nga. Đây là một
liên minh ý thức hệ cơ hội, chống lại những gì đến từ phương Tây ».
3) Trung Quốc vẫn luôn đối đầu với Hoa Kỳ ?
Tập Cận Bình đã có cuộc gặp song phương với Barack Obama bên lề
thượng đỉnh APEC. Ngoại trưởng Mỹ John Kerry trước đó đã tiếp Dương Khiết Trì,
cựu Ngoại trưởng này là cố vấn Nhà nước Trung Quốc tại Boston, để làm giảm nhẹ
căng thẳng Mỹ-Trung trước cuộc gặp.
Cho rằng đã tiến quá nhanh, Bắc Kinh không còn chấp nhận danh sách
các nhà ly khai mà các vị khách Mỹ đưa ra đòi trả tự do. Và các lãnh đạo Trung
Quốc cũng không ngần ngại công khai nói lên những bất đồng với Washington. Các
chủ đề không thiếu : cuộc khủng hoảng Hồng Kông, nhân quyền, căng thẳng tại
Biển Đông và Biển Hoa Đông với các láng giềng Đông Nam Á và Đông Bắc Á, tin
tặc.
François Godement khẳng định : « Trung Quốc chấp nhận nguyên tắc đối đầu chiến lược
với Hoa Kỳ. Bắc Kinh ý thức được rằng dù tầm mức không bằng Washington, nhưng
cho rằng thời gian sẽ đứng về phía mình »…Sự suy yếu của phương Tây
làm tăng nhanh tốc độ đi lên của Trung Quốc, mà nền kinh tế có thể gấp đôi so
với Hoa Kỳ vào năm 2030 theo một số ước đoán. Đại cường này lúc đó có thể trở
nên mờ nhạt hơn.
4) Phải chăng các nước láng giềng châu Á có lý, khi lo sợ tham
vọng lãnh thổ của Bắc Kinh ?
Các yêu sách lãnh thổ của Trung Quốc đáp ứng một mệnh lệnh bên
trong của ĐCSTQ : vượt qua tất cả các dạng cạnh tranh nội bộ về dân tộc chủ
nghĩa, và sử dụng làm công cụ để thay thế cho ý thức hệ cộng sản quá cố. Từ khi
Tập Cận Bình lên ngôi, Trung Quốc đã khiến cho đa số các nước láng giềng ở Biển
Đông lo ngại.
Tháng 11/2013, Bắc Kinh đã gây ra bão ngoại giao khi đơn phương
quy định vùng nhận dạng phòng không trên phần lớn Biển Hoa Đông, bao trùm cả
quần đảo Senkaku/Điếu Ngư đang do Nhật Bản kiểm soát nhưng Trung Quốc đòi hỏi
chủ quyền.
Tháng 5/2014, Trung Quốc cho kéo một giàn khoan đến vùng biển
Hoàng Sa, Việt Nam, gây ra khủng hoảng nghiêm trọng với Hà Nội. Bắc Kinh liên
tục tiến hành các hoạt động xây dựng để khẳng định chủ quyền tại Biển Đông, nơi
họ yêu sách đến 90% : khu vực chiến lược này là nơi giao thoa của các tuyến
đường hàng hải quan trọng, và một số đảo cũng được Malaysia, Brunei, Việt Nam,
Philippines, Đài Loan đòi hỏi chủ quyền. Tháng 10/2014, Bắc Kinh còn xây dựng
đường băng trên một trong các hòn đảo thuộc quần đảo Hoàng Sa, được đặt tên lại
là Yongxing, trở nền điểm tiền tiêu của tham vọng trên biển Trung Quốc.
Lấn dần từng bước theo kiểu tằm ăn dâu, Trung Quốc ghi điểm trong
cuộc xung đột lãnh thổ«
lịch sử » mà các giải pháp xem ra từ nay trong tầm tay họ.
Trong cuộc đấu với Hoa Kỳ, chính quyền Trung Quốc dòm ngó xem Washington có thể
bảo vệ các đồng minh của mình đến mức nào.
François Godement nhấn mạnh : « Trung Quốc giảm căng thẳng xuống lúc sắp diễn ra
hội nghị thượng đỉnh vừa qua. Bắc Kinh có khả năng giảm tần suất và cường độ
xảy ra các sự cố trong những tháng gần đây, chứng tỏ một sự phối hợp ngoại giao
và sự nắm quyền rất chặt chẽ của Tập Cận Bình, nhất là đối với quân đội. Các
nước trong khu vực hết sức lo ngại».
5) Trung Quốc có còn cần đến quyền lực mềm để tác động ?
Cho dù triển khai mạng lưới các Viện Khổng tử cùng khắp - công cụ
để truyền bá văn hóa Trung Hoa - ngoại giao kinh tế vẫn là đòn bẩy chính của
quyền lực mềm Trung Quốc. Với 4.500 tỉ đô la dự trữ ngoại hối, Bắc Kinh có năng
lực tấn công khủng khiếp. Đầu tư trực tiếp Trung Quốc ra nước ngoài không ngừng
phá các kỷ lục. Năm 2014, con số này có thể vượt ngưỡng 100 tỉ đô la. Bắc Kinh
ban bố các ân huệ kinh tế theo lợi ích của chính mình và theo không khí chính
trị với các đối tác.
Trung Quốc chủ yếu đầu tư vào châu Phi, tại đây Bắc Kinh đã vượt
qua ảnh hưởng của Mỹ. Trao đổi thương mại với châu lục này tăng 30% kể từ năm
2000. Trung Quốc đầu tư nhắm vào các dự án hạ tầng của Nhà nước, mà không quan
tâm đến chế độ ấy như thế nào. Mô hình quản lý « không dân chủ » của Bắc Kinh được
một số nước hoan nghênh, và cũng được dùng để tự ca ngợi trong nội bộ.
Cũng nhờ châu Phi mà Trung Quốc đảm bảo được nguồn cung năng
lượng. Ảnh hưởng Bắc Kinh tại lục địa mà các lá phiếu có trọng lượng khá trong
các cuộc bỏ phiếu tại Liên Hiệp Quốc, là một vũ khí đáng ngại để tạo nên liên
minh. Trong số 54 nước châu Phi, chỉ có ba nước công nhận Đài Loan (Burkina
Faso, Swaziland, Sao Tomé-et-Principe). Nhưng thường là để nói không và hiếm
khi có sáng kiến.
Bắc Kinh tỏ ra thận trọng trong việc nhận trách nhiệm quốc tế phù
hợp với trọng lượng kinh tế của mình, đóng vai trò người ổn định trong các cuộc
khủng hoảng lớn trên thế giới. Trung Quốc chờ đợi đến khi đạt đến sức mạnh tối
đa để áp đặt trên trường quốc tế.
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching