KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG
MUON CHONG TRUNG CONG PHAI DIET VIET CONG
MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN
MUON CHONG TRUNG CONG PHAI DIET VIET CONG
MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN
On Tuesday, February 3, 2015 4:02 PM, Tri Nguyen <> wrote:
CHÍNH TRỊ GIA DƯƠNG NGUYỆT ÁNH?
(Nhân ý kiến của bà Dương Nguyệt Ánh trong vụ kiện giữa hai tờ báo
Người Việt và Saigon nhỏ, xin mời qúi vị đọc lại một ý kiến cũ về người nữ khoa
hoc gia gốc Việt danh tiếng này).
Tôi vẫn tin rằng Khoa Học
Gia Dương Nguyệt Ánh sẽ tham gia chính trường Mỹ và cô sẽ thành công. Rất
có thể cô sẽ là một Dân Biểu hay Thượng Nghị Sĩ Liên bang.
Cô có đủ mọi tài năng của một chính trị gia, nhất là khả năng ăn
nói...(Cứ nghe cô ứng đối lanh lẹ duyên dáng trong các cuốn băng của Asia là
biết ngay, điển hình là khi cô đối đáp với Nam Lộc về vụ “Thả bom, chế bom,
ôm bom, lãnh bom”).
Cô còn nổi trội hơn mọi Ứng Cử Viên gốc Việt khác vì Cô đã
được Người bản xứ biết đến nhiều do các phát minh khoa học, nhất là do lòng yêu
nước của Cô...
(Xin xem bài của Bùi Bảo Trúc đính kèm).
Nếu ra tranh cử tại các vùng có đông người Việt, hy vọng Cô sẽ
dành được 90% số phiếu Việt Nam và rất nhiều phiếu của người Mỹ, điều mà không
một ƯCV gốc Việt nào có thể làm được.
Nét mặt của Cô vừa hiền,vừa đẹp, vừa "ngầu", rất thích
hợp cho một chính trị gia. (Xin xem hình đính kèm).
(Bà cựu Thống Đốc Alaska thì hiền và đẹp chứ không ngầu. Bà Ngoại
trưởng Hillary Clinton hiện giờ thì đẹp sơ sơ nhưng không hiền và...lúc nào
cũng ngầu).
Cũng đừng quên rằng một yếu tố rất quan trọng để hốt
phiếu là được làng nước biết mặt, biết tên và yêu mến. Ba yếu tố đó thường thấy
ở một...MC.
Vị nào có phương tiện, thử chuyển tiếp ý kiến này tới Khoa học gia
Dương Nguyệt Ánh xem sao.
Biết đâu.
Vũ linh Châu
Tác giả Bùi Bảo Trúc đã viết về KHG Dương Nguyệt Ánh như
sau:
… bài viết này là của George Will một trong những cây bút bình
luận chính trị bảo thủ, lỗi lạc nhất của báo chí Mỹ, thì nó là một bài báo giá trị…
Bài báo của George Will viết về Dương Nguyệt Ánh, mẹ đẻ ra một loại bom mói tên là Thermobaric. Chương trình nghiên cứu được hạn cho ba năm để hoàn thành, nhưng chỉ sau 67 ngày, bà Ánh đã thành công , chế ra được loại bom mới để dùng cho mặt trận Afghanistan.
Loại bom mới này công hiệu hơn tất cả các loại bom khác
của thế giới. Bom ném vào hang đá ở Afghanistan không công phá ngay như các
loại bom cũ, mà sức nóng và sức nổ của bom ở lại lâu, tiến sâu vào các hang hốc
khiến khả năng công phá và hủy diệt của bom hơn hẳn mọi loại võ khí khác.
Nước Mỹ đã phải cám ơn bà Dương Nguyệt Ánh về loại võ khi mới này. Tờ Washington Post mới đây có viết một bài khá dài về bà Ánh nhân dịp bà được trao tặng một huy chương về những thành quả và đóng góp của bà cho nước Mỹ.
George Will kể lại cảnh bà tiến ra trước máy vi âm, không đọc một bài viết sẵn, mà ứng khẩu trước một cử tọa rất đông đảo smoking, nơ đen trang trọng. Bà Dương Nguyệt Ánh nói rằng 32 năm trước, bà tới nước Mỹ với tư cách một người tị nạn, hai bàn tay trắng và một túi hành trang đầy những ước mơ tan nát.
Nhưng nước Mỹ, với bà, là một thiên đàng, không phải vì vẻ đẹp và tài nguyên phong phú, mà vì người dân Mỹ vị tha, rộng lượng đã giúp gia đình của bà khi mới tới Nước Mỹ và giúp hàn gắn những thương tích trong tâm hồn, đem lại lòng tin vào con người và cảm hứng cho công việc của bà.
Nước Mỹ đã phải cám ơn bà Dương Nguyệt Ánh về loại võ khi mới này. Tờ Washington Post mới đây có viết một bài khá dài về bà Ánh nhân dịp bà được trao tặng một huy chương về những thành quả và đóng góp của bà cho nước Mỹ.
George Will kể lại cảnh bà tiến ra trước máy vi âm, không đọc một bài viết sẵn, mà ứng khẩu trước một cử tọa rất đông đảo smoking, nơ đen trang trọng. Bà Dương Nguyệt Ánh nói rằng 32 năm trước, bà tới nước Mỹ với tư cách một người tị nạn, hai bàn tay trắng và một túi hành trang đầy những ước mơ tan nát.
Nhưng nước Mỹ, với bà, là một thiên đàng, không phải vì vẻ đẹp và tài nguyên phong phú, mà vì người dân Mỹ vị tha, rộng lượng đã giúp gia đình của bà khi mới tới Nước Mỹ và giúp hàn gắn những thương tích trong tâm hồn, đem lại lòng tin vào con người và cảm hứng cho công việc của bà.
Bà muốn tặng lại danh dự của tấm
huân chương bà nhận được cho 58 ngàn người Mỹ đã tử trận tại Việt Nam và hơn
260 ngàn chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh để cho những người như bà có
được cơ hội sống trong tự do.
Bà xin Thượng đế ban phúc cho những người sẵn sàng
chết cho tự do, và nhất là những người sẵn sàng chết cho tự do của những người
khác. Bà cám ơn nước Mỹ.
George Will kết bài viết của ông bằng mấy câu này: Cám ơn Dương Nguyệt Ánh. Xin cô hiểu là cô đã trả món nợ mà cô nói cô nợ của nước Mỹ, cô đã hoàn trả đầy đủ, không thiếu một chút nào. Cô đã trả hết món nợ đó, và luôn cả tiền lời nữa.
Tiền lời, là đóng góp rất lớn của Dương Nguyệt Ánh cho tự do và an ninh của nước Mỹ, quốc gia đã mở cửa đón gia đình của bà.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching