Ông Nguyễn Bá Thanh đang được bệnh viện Mỹ 'bồi bổ' cho khỏe
Bạn đọc Danlambao - Báo Infornet của Bộ thông tin truyền thông vừa lên tiếng
bác bỏ tin đồn về việc ông Nguyễn Bá Thanh đã qua đời tại Mỹ.
Tờ báo này dẫn lời các quan chức Đà Nẵng và
người nhà ông Nguyễn Bá Thanh khẳng định vị trưởng ban nội chính trung ương vẫn
còn sống và đang tiếp tục chữa bệnh ở Mỹ.
Bí thư thành ủy Đà Nẵng, ông Trần Thọ cũng quả
quyết rằng, lúc 09 giờ sáng ngày 28/12/2014, ông này nhận được tin từ Mỹ báo về
nói rằng ông Nguyễn Bá Thanh vẫn đang 'chữa bệnh bình thường'.
“Khả năng là ảnh sẽ về nhưng chưa biết lúc
nào. Hiện bệnh viện đang bồi bổ để cho ảnh khỏe lên tí nữa thì về cho nó tốt
mà!", bí thư Trần Thọ nói với báoInfornet.
Từ tháng 8/2014, ông Thanh đã phải sang Mỹ
chữa bệnh, đến nay vẫn chưa một lần xuất hiện trước công chúng. Việc chi trả
viện phí cho ông Thanh cũng đang là điều bí ẩn.
Tình hình sức khỏe của vị trưởng ban nội chính
trung ương hiện vẫn đang là một thông tin thu hút sự tò mò của dư luận, nhất là
trong thời điểm các cuộc đấu đá chính trị ngày càng diễn ra khốc liệt.
Càng gần đến hội nghị trung ương 10 họp bàn
nhân sự, hàng loạt các thông tin nhiễu loạn được các phe phái lần lượt tung ra
với ý đồ rõ rệt. Trong đó, có tin nói rằng ông Nguyễn Bá Thanh bị triệt hạ bằng
cách đầu độc, hiện đang trong tình trạng thập tử nhất sinh.
Tác giả của những loại thông tin kiểu này đã
bộc lộ ý đồ rõ rệt nhằm phục vụ trong cuộc chiến phe phái, tranh giành quyền
lực trước đại hội đảng cộng sản lần thứ 12.
Đảng
việt cộng làm sao bảo vệ nổi Chủ nghĩa Mác Lê, đã chỉ là cái xác chết thối rữa?
Đỗ Đăng Liêu
Các
bài liên hệ
Cùng tác giả:
Báo Quân Đội Nhân Dân mới đây đăng bài viết của
Đại Tá, Thạc Sĩ Nguyễn Đức Thắng, với tựa đề: Chủ nghĩa Mác - Lê-nin cần
tiếp tục được bảo vệ và phát triển. Tác giả nhắc lại sự sụp đổ của chủ
nghiã cộng sản tại ngay cái nôi của nó là nước Nga, nhưng lập tức đổ hết lý do
cho "chủ nghĩa đế quốc" và "các thế lực thù địch". Ông
viết:
"Chủ nghĩa đế quốc và các
thế lực thù địch đã nhân cơ hội đó ra sức tuyên truyền đề cao xã hội tư bản, hô
hào rời bỏ CNXH và đi theo con đường TBCN. Chúng ra sức xuyên tạc, phủ nhận chủ
nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH, thậm chí còn định ra cả thời gian sụp đổ chế độ
XHCN ở những nước còn lại, trong đó có Việt Nam. Trong hàng ngũ những người
cộng sản và nhân dân, thực tế có một số người đã nhiễm phải những luận điệu
tuyên truyền hết sức tinh vi, hiểm độc của các thế lực thù địch, từ đó nảy sinh
t¬ư tưởng bi quan, dao động, bàng quan, thậm chí đánh mất niềm tin vào chủ
nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH. Trước tình hình đó, những người cộng sản chân chính
cần phải bình tĩnh, tăng cường đoàn kết thống nhất ý chí và hành động để bảo vệ
các giá trị đích thực của chủ nghĩa Mác - Lê-nin và toàn bộ thành quả của cuộc
cách mạng XHCN".
Và tác giả bồi thêm vào lời khẳng định bất cần
lý lẽ đó bằng hàng loạt các khẳng định khác cũng ngang tàng không kém, chẳng
hạn như: "… không thể mượn cớ sự sụp đổ mô hình CNXH cụ thể ở một
quốc gia nào đó để bài bác và phủ định chủ nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH".
Cả thế giới cộng sản theo cùng một mô hình nhà nước Liên Xô và đã sập gần như
toàn bộ, chỉ còn 4 nước đang ráo riết chạy theo kinh tế tư bản (hay kinh tế thị
trường mà Mác lên án từ ngày đầu là loại "kinh tế tư bản bóc lột") để
sống còn thì tác giả không hề hay biết?
Còn nhiều khẳng định bất cần trí óc của cả người
đọc lẫn chính người viết, như: "…trong hơn 80 năm qua, đặc biệt những
thành tựu to lớn của công cuộc đổi mới đất nước trong gần 30 năm qua dưới sự
lãnh đạo của Đảng ta, càng củng cố vững chắc niềm tin, niềm tự hào của mỗi đảng
viên, cán bộ và nhân dân vào chủ nghĩa Mác - Lê-nin, vào con đường đi lên CNXH
mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn."
Tựu trung, cả bài viết chỉ biết chép lại những câu mang tính kinh điển mà mọi người đã quá ngấy, đã biết quá rõ từ lâu là vô tích sự, và biết là chúng bị tùy nghi bẻ xuôi lẫn bẻ ngược theo nhu cầu của Đảng trong từng giai đoạn. Do đó, chính bài viết đó đã không bảo vệ được chủ nghĩa Mác Lê cho ra hồn chứ chưa nói gì đến động viên người khác làm chuyện đó, và lại càng không có chút hy vọng gì về "phát triển" nó cả.
Tựu trung, cả bài viết chỉ biết chép lại những câu mang tính kinh điển mà mọi người đã quá ngấy, đã biết quá rõ từ lâu là vô tích sự, và biết là chúng bị tùy nghi bẻ xuôi lẫn bẻ ngược theo nhu cầu của Đảng trong từng giai đoạn. Do đó, chính bài viết đó đã không bảo vệ được chủ nghĩa Mác Lê cho ra hồn chứ chưa nói gì đến động viên người khác làm chuyện đó, và lại càng không có chút hy vọng gì về "phát triển" nó cả.
Nhưng có lẽ chẳng ai chê bai gì khả năng của tác
giả Nguyễn Đức Thắng vì ông bị giao một việc quá khó. Làm sao mà bảo vệ nổi chủ
nghĩa Mác Lê trong thực tế ngày nay?!
Làm sao bảo vệ nổi khi thực tế đã chứng minh
điều hoàn toàn ngược lại. Trên tổng số gần 100 quốc gia tự nhận là theo Chủ
Nghiã Xã Hội, khởi đi từ cái nôi là nước Nga, ngày hôm nay chỉ còn có 5 nước
vẫn cố bám víu (hoặc còn giả dạng bám víu) vô vọng vào CNXH là Trung Cộng, Việt
Cộng, Lào Cộng, Cu Ba và Bắc Hàn. Tình trạng 5 quốc gia này, từ chính trị, đến
văn hoá xã hội, nếu không ngày một tồi tệ, lạc hậu thì cũng cực kỳ bất ổn và
khủng hoảng. Nói chung là trong tình trạng chết dần hoặc có thể bùng vỡ bất cứ
lúc nào. Trong khi đó, tất cả các nước thoát độc tài cộng sản để chuyển sang
thể chế dân chủ đều bừng sống lại về mọi mặt, như những người bị bóp cổ lâu
ngày nay được thở lại dưỡng khí trong lành.
Làm sao bảo vệ nổi khi nước cộng sản nào càng
rời xa mô hình kinh tế XHCN và chạy theo kinh tế tư bản thì càng rời xa vực
thẳm. Chính Trung Cộng đã vất mô hình kinh tế XHCN để chạy theo "kinh tế
thị trường với đặc tính Trung Quốc" từ năm 1976, và CSVN bắt chước từ năm
1986. Cái mà tác giả gọi là "thành tựu của 30 năm đổi mới" chính là
kết quả của việc ném kinh tế XHCN lại để bỏ chạy đó.
Làm sao bảo vệ nổi khi hiện nay, các lãnh đạo ở tầng cao nhất đều không biết tiến lên CNXH là đi đâu và làm gì. Chính Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đã công khai bộc bạch:“Đến hết thế kỷ này (tức 86 năm nữa) không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa". Những chính sách gọi là xây dựng XHCN triệt để tại các nước đàn anh tiên tiến chứ không chỉ riêng tại Việt Nam, đều dẫn đến chết đói, lệ thuộc ngoại bang, tụt hậu, băng hoại xã hội, và sụp đổ hoàn toàn như các nước Đông Âu và Liên Xô.
Làm sao bảo vệ nổi khi hiện nay, các lãnh đạo ở tầng cao nhất đều không biết tiến lên CNXH là đi đâu và làm gì. Chính Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đã công khai bộc bạch:“Đến hết thế kỷ này (tức 86 năm nữa) không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa". Những chính sách gọi là xây dựng XHCN triệt để tại các nước đàn anh tiên tiến chứ không chỉ riêng tại Việt Nam, đều dẫn đến chết đói, lệ thuộc ngoại bang, tụt hậu, băng hoại xã hội, và sụp đổ hoàn toàn như các nước Đông Âu và Liên Xô.
Làm sao bảo vệ nổi khi ĐCSVN, từ lời nói đến
việc làm, nhất nhất không còn chút gì là các đặc tính của xã hội XHCN. Các hứa
hẹn nền tảng như "Tài sản và phương tiện sản xuất là thuộc về toàn
dân" hoàn toàn biến mất trong nền kinh tế tư bản hoang dã hiện
nay. Tất cả phục vụ cho nhu cầu vơ vét của tầng lớp "tư bản đỏ" vừa
xuất hiện ở mọi cấp. Các quan chức với số tài sản lên đến hàng chục tỉ mỹ kim
không còn là chuyện lạ nữa, dù họ trên danh nghĩa đã "hiến dâng cả đời cho
cách mạng" và không làm gì riêng ngoài đồng lương cán bộ. Cũng vậy, loại
hứa hẹn nền tảng như"Giai cấp công nhân, đội tiên phong của nhân dân
lao động và của dân tộc Việt Nam, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã
hội" đã nhường chỗ cho một nhà nước tiếp tay các chủ hãng ngoại
quốc trấn áp các cuộc tranh đấu đòi quyền lợi chính đáng của công nhân; và một
nhà nước xua công an cưỡng chế đất đai của nông dân để giao lại cho giai cấp tư
bản đỏ.
Làm sao bảo vệ nổi khi chế độ XHCN hiện nay còn
phong kiến gấp trăm lần chế độ mà nó đả phá và thay thế. Thật vậy, đất nước
Việt Nam ngày nay có "vua tập thể" hay "tập thể vua", với
cả trăm hoàng tộc. Mỗi hoàng tộc có khu vực địa lý, khu vực kinh tế, khu vực
quyền hành riêng và theo thể thức "cha truyền con nối". Thế hệ thái
tử đảng bắt đầu ngồi vào các ghế nắm quyền và nắm tiền từ độ tuổi 20.
Làm sao bảo vệ nổi khi mà chính tập thể đảng
viên đều đã quá chán ngán cái chủ nghiã mà đa số đã không hiểu là gì khi gia
nhập; đã hy sinh cả tính mạng, cả cuộc đời của mấy thế hệ vì chủ nghiã đó chỉ
để thấy đất nước liên tục nghèo đói, tụt hậu so với láng giềng; và nhất là đã
nhận ra chủ nghĩa này luôn sản sinh ra những kẻ cầm quyền cực ác, cực gian trá,
và cực đạo đức giả suốt từ Lênin, đến Stalin, đến Mao, đến ông cháu họ Kim bên
Triều Tiên, đến Pol Pot xứ Miên, đến tất cả các thế hệ lãnh đạo Cộng Sản Việt
Nam. Hệ thống CNXH đã biến tất cả những người dù rất tốt khi gia nhập trở thành
những người càng lên cao càng giả dối, tàn ác, và càng mất tính người.
Làm sao bảo vệ nổi khi những quan chức lớn ngã
bệnh đều chạy qua các nước tư bản chữa bệnh chứ không dám chữa tại các nước
XHCN. Lý do không chỉ vì các nước đó có nền y khoa hơn xa các nước XHCN mà còn
vì họ thực sự có y đức. Cũng vậy, làm sao bảo vệ nổi khi chính những người đang
viết bài kêu gọi bảo vệ Mác Lê và cả cấp trên của họ đều đang cố gắng gửi con
cái đi nước ngoài để được hấp thụ nền giáo dục đặc sắc của các nước
"tư bản đang giẫy chết" , và còn dặn dò con ráng tìm cách ở
lại để làm đầu cầu chuyển tiền của bố mẹ ra nước ngoài.
***
Ngày mà dân tộc ta công khai và hoàn toàn tẩy bỏ
được chủ nghĩa Mác Lê ra khỏi mọi mặt xã hội, chắc chắn sẽ có nhiều người mừng
lắm. Trong số đó, thế nào cũng có cả ông Nguyễn Đức Thắng
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching