X

Saturday, October 18, 2014

Chúng ta phải làm gì (Kỳ 9)? Mục đích chính của đấu tranh là gì?


Chúng ta phải làm gì (Kỳ 9)? Mục đích chính của đấu tranh là gì?

TIẾN LÊN HONG KONG !




image





Preview by Yahoo




Đặng Chí Hùng (Danlambao) - Bài viết này hoàn toàn không có “dạy đời” bất cứ ai nhưng chúng ta nên rút kinh nghiệm để công cuộc đấu tranh có hiệu quả hơn nữa. Nếu chúng ta sa vào những điều bên lề quá nhiều thì mục đích chính là lật đổ cộng sản trước khi cả nước ta là một tỉnh của Tàu sẽ bị lãng quên.

I. Đấu tranh với cộng sản không phải là hô khẩu hiệu

Hô khẩu hiệu là một biện pháp tinh thần hết sức hiệu quả trong việc động viên và khích lệ tinh thần đấu tranh của con người. Tuy nhiên hô khẩu hiệu như thế nào cho đúng lúc và đúng chỗ mới là vấn đề. Ngoài ra chúng ta đã từng chỉ trích cộng sản hô khẩu hiệu quá nhiều mà làm chẳng được bao nhiêu thì chính chúng ta cũng phải rút kinh nghiệm điều này.

Thật ra thì ai chống cộng thực lòng cũng biết Hồ Chí Minh, cộng sản Việt Nam là những tội đồ của dân tộc. Ai cũng muốn chúng phải trả giá cho những tội ác của mình. Tuy nhiên nếu mà hô khẩu hiệu đại loại như: Đả đảo cộng sản, cộng sản chết đi v.v.. mà cộng sản sụp, Trung cộng chết thì toàn dân Việt Nam đã không có thảm cảnh ngày nay. 

Vấn đề là chúng ta phải biết dùng những lời hô khẩu hiệu ở một trường hợp nào mà nó không gây sự nhàm chán cho người dân mà nó lại có tính cổ vũ tinh thần đoàn kết đấu tranh mới là vấn đề đang nói. Theo bản thân người viết, để đấu tranh tốt nhất, có hiệu quả đối với cộng sản thì chúng ta phải làm được một số điều như sau:

- Tự trang bị cho mình một nền tảng kiến thức về lịch sử, chính trị thật vững chắc như biết nguồn cơn tội ác của cộng sản từ đâu chứ không chỉ là bắt đầu từ Hùng – Dũng – Sang – Trọng... hiện nay. Có kiến thức nhất định rồi hãy bước ra công chúng bởi vì chính chúng ta là đầu tàu kích thích nhân dân. Chúng ta không thể mù mờ về kiến thức đấu tranh mà chỉ có vài ba câu hô khẩu hiệu đem ra mọi lúc, mọi nơi sẽ khiến người dân mất long tin.

- Chỉ nên dùng những câu khẩu hiệu khi có biểu tình hoặc hội họp cùng quần chúng nhân dân. Và phải chọn khẩu hiệu phù hợp cho từng giai đoạn, từng cuộc biểu tình.

- Mỗi chúng ta muốn làm một chiến sĩ thông tin thì phải tự trang bị cho mình một lượng thông tin chính xác và có ý nghĩa nhất để tránh xa đà vào những phát biểu chung chung không đem lại hiệu quả trong công việc.

- Mặc dù biết Hồ Chí Minh, cộng sản là tội đồ dân tộc. Tuy nhiên để người dân thấy được sự thật chúng ta khác biệt các "cháu ngoan bác Hồ" thì chúng ta nên bớt dùng những từ ngữ của thế hệ thanh niên làm theo lời bác để người dân thấy giá trị thật của dân chủ và tự do để đi theo. Buộc tội đanh thép trước những tội ác của cộng sản, của Hồ Chí Minh không có nghĩa là phải chửi bới.

Hãy làm những điều thực tế có ý nghĩa như họ 
Đấu tranh với kẻ thù có súng, có côn an, có chó săn... thì việc tốt nhất là: hành động. Hành động không có nghĩa là phải dùng súng bắn chúng. Mỗi người có khả năng riêng, nhưng nhất thiết khi đã hành động phải làm được nhiều điều hơn là chỉ hô khẩu hiệu để rồi trở thành anh hùng trong khi chính chúng ta phải tự biết chúng ta chưa làm được gì cho tổ quốc cả. Tổ quốc, dân tộc cần chúng ta thực tế hơn là hô khẩu hiệu. Hãy học cách làm của những Bùi Hằng, Trần Thị Nga giúp dân oan một cách thực tế. Hay học cách đấu tranh của Nguyên Kha, Thiện Thành đã làm được một việc đầy ý nghĩa. Hoặc chúng ta hãy làm như anh Điếu Cày, Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần, Đỗ Minh Hạnh v.v… có ý nghĩa hơn nhiều là chúng ta chỉ dừng lại ở việc hô khẩu hiệu. 

II. Đừng đánh vào cái gối bông của cộng sản

Nói cho đúng tất cả việc dồn vào kêu gọi cho 1,2 cá nhân..., cho việc phản đối vài điều lẻ tẻ như 258, Nhân quyền hay kêu gọi sửa đổi sửa HP,... là một cái bẫy mà cộng sản giăng ra cho mọi người lao vào đó đấm mấy cái bị bông. Trong khi vấn đề chính là lật đổ cộng sản vì cái mốc 2020 đang đến gần mà mới đây là Viện Khổng Tử, Người Tầu khắp nơi... lại bị bỏ quên. 

Hãy làm những việc cụ thể như “Chúng tôi muốn biết” đang làm vì đó là một cú đấm thẳng vào bộ mặt bán nước, có thể kích động được người dân đứng lên vì lòng tự hào dân tộc. Một lời thật có thể mất lòng nhiều người nhưng lúc này phải đặt mục tiêu: Lật đổ cộng sản lên hàng đầu của các vấn đề. 

Bởi như tôi đã phân tích, tất cả những điều 258, nhân quyền, điều 4 hiến pháp cho đến nay quốc tế đều biết từ rất lâu khi mà cộng sản làm ra những điều đó. Chúng ta có thể đưa các kiến nghị phản đối nhưng đừng nên mất nhiều thời gian quá nhiều vào nó. Tại sao lại nói như vậy? Vì cộng sản không dùng những luật đó để đàn áp chúng ta. Cộng sản có thể dùng rất, rất nhiều lý do như trường hợp của anh Điếu Cày, luật sư Lê Quốc Quân mới đây là bằng chứng. Hơn thế nữa, chúng ta phải xác định rằng nếu thật sự quan tâm đến những vấn đề đó thì cộng đồng quốc tế đã lên án với những thứ luật vô lý đó của cộng sản từ rất, rất lâu rồi vì họ đều có những tiểu ban quan sát nhân quyền riêng cho từng quốc gia và hằng nằm đều có báo cáo theo dõi. Thực ra cộng sản rất vui khi biết chúng ta đang sa đà vào những cái bẫy do chúng đặt ra để đánh lạc hướng bán nước của chúng. Dư luận quốc tế về mấy điều đó? Đã là cộng sản thì không cần biết công pháp, công luận là gì cả. Chỉ cần lẻo mép với người ngoài, sắt máu với người dân là xong!.

Đây là mục tiêu chính: 
Lật đổ cộng sản (Hình: minh họa)
Nếu chúng ta dùng toàn tâm lực cho việc phản đối cộng sản vài điều đó thì chúng ta liệu có làm gì được khi mà người dân chẳng quan tâm đến những điều đó sau nhiều năm vô cảm với chính trị, với dân tộc. Chúng ta kêu gọi một xã hội dân sự để có thể đưa Việt Nam thoát khỏi ách cộng sản ư? Chúng ta có viển vông không khi phải mất vài chục năm để những nước có xuất phát từ nền tảng tư bản chủ nghĩa (Ở đó người dân có trình độ văn hóa, chính trị và kinh tế hơn xa hàng trăm năm với Việt Nam dưới ách cộng sản) tiến đến một xã hội dân sự thật sự. Trong khi cái mốc 2020 đã đến rất gần. Liệu lúc đó cái tên Việt Nam có còn hay không để xây dựng một xã hội dân sự? Hãy giành điều đó cho Việt Nam thực sự thoát khỏi cộng sản và Trung cộng. Lúc này là: Bằng mọi cách kêu gọi người dân vứt cộng, giải Hồ, bỏ Giáp thông qua sự tuyên truyền đại chúng và rỉ tai (Xem: Chúng ta phải làm gì? – kỳ 8). Tóm lại là chúng ta chỉ nên dùng 20% sức mạnh, thời gian và công sức cho những việc đó mà việc chính vẫn là: Lật đổ cộng sản. Các tổ chức xã hội dân sự nếu có hãy chú tâm vào tuyên truyền và đưa các vấn đề MẤT NƯỚC lên hàng đầu.

Người ta sẽ đặt ra câu hỏi là sẽ làm gì khi không có tấc sắt trong tay và chưa có một tổ chức nào để làm việc lật đổ cộng sản?. Cá nhân tôi xin trả lời 2 câu hỏi này như sau:

- Súng ở đâu ra? Anh Vươn lấy súng ở đâu? Anh Viết lấy súng ở đâu? Điều này cho thấy chế súng không phải là vấn đề quá khó khăn. 

- Súng ở trong quân đội chứ đâu? Như tôi từng đề cập thì chúng ta phải dùng phương pháp rỉ tai để tách con em của dân trong quân đội ra khỏi lũ cộng sản bán nước hại dân. Các bạn nên nhớ: Quân đội là con em, bạn bè chúng ta mà ra, ngoài ra chỉ có đám sĩ quan mới có đặc quyền vơ vét còn đa số người lính thường không có những đặc lợi đó. Súng ở đó chứ đâu?

- Muốn có súng nữa? Phải có tổ chức đứng lên để ép cộng sản phải đối đầu trực diện. Lúc đó súng sẽ có cả từ bên ngoài. Và tổ chức đó là gì? Đó là một liên minh của các đảng phái tổ chức để lật đổ cộng sản thông qua một hình thức đấu tranh thống nhất (Xem: Chúng ta phải làm gì? – Kỳ 5).

- Nếu chúng ta không có một liên minh đối lập vững mạnh thì chẳng có một nước Mỹ, LHQ nào giúp chúng ta. Mỹ và LHQ v.v... chỉ “phù thịnh” chứ không “phù suy”. Do đó trước hết chúng ta muốn có 
Điểm nhấn (Minh họa)
hậu thuẫn thậm chí cả vũ khí thì bản thân chúng ta phải đủ để quốc tế giúp đỡ. Hãy làm phép so sánh giữa Libia và Syria thì thấy. Libia nhanh chóng kết thúc chỉ vì Libia có lực lượng đối lập mạnh hơn hẳn Syria. 

Dù thế nào chúng ta cũng phải luôn nhớ hai điều đó là: Cộng sản sẽ chết vì kinh tế và sự thật mà chúng vốn là những kẻ thù của sự thật. Đừng đi quá xa hai vấn đề chính dẫn đến sự cáo chung của cộng sản có thể khiến chúng ta phải ôm hận mãi mãi.

III. Hãy nắm lấy cơ hội

Cộng sản Việt Nam cần cái ghế nhân quyền 3 năm để làm một công đôi việc: Lừa đảo người dân trong và ngoài nước về vấn đề nhân quyền. Cái đích thứ hai đó làxin vào TPP để cứu vãn kinh tế đang sắp chết toàn diện. Đứng trước việc cộng sản đã ngồi vào ghế đó chúng ta cần phải thấy đó là những khó khăn và thuận lợi:

Nếu cộng sản Việt Nam vin vào việc “đã có nhân quyền” để đàn áp người đấu tranh thì chúng sẽ gặp nhiều bất lợi. Đó là người dân sẽ bị đàn áp nhiều hơn và khi đó, giống như những chiếc lò xo bị nén căng lại thì sức phản kháng càng cao và lúc đó hậu quả sẽ là khó lường với cộng sản. Đồng thời, những người đấu tranh trong và ngoài nước cũng dựa vào đó để tố cáo tới LHQ cũng như các tổ chức theo dõi nhân quyền độc lập để xem xét lại tư cách của cộng sản Việt Nam nhằm triệt hạ nút thắt kinh tế của cộng sản.

Nếu cộng sản Việt Nam đứng trước chiếc thòng lọng và miếng mồi TPP mà Mỹ đưa ra mà giảm bớt đàn áp người đấu tranh thì cũng là một thuận lợi cho chúng ta tuyên truyền về việc cộng sản bán nước, chống điều 4 Hiến Pháp và nhiều điều luật vô lý nữa để dẫn đến sự đồng loạt đấu tranh. Ngoài ra, thông qua con bài nhân quyền và mục tiêu là TPP thì Mỹ muốn người dân Trung cộng đứng lên phản kháng chế độ bạo quyền cộng sản Trung cộng. Điều đó cũng kéo theo việc ly khai Trung cộng ra khỏi Việt cộng sẽ có những bước tiến lớn mà chúng ta đang mong muốn để có dân chủ tự do.

Vì vậy việc tố cáo nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam là rất cần thiết. Lý do cần thiết là:

- Dựa vào việc rất nhiều tội phạm chiến tranh của Đức Quốc xã, Romania, Campuchia v.v... đã phải ra tòa. Và mới đây nhất là sự kiện tòa án Tây Ban Nha đưa vấn đề giết người hàng loạt của Lý Bằng, Giang Trạch Dân ra xét xử. 

- Dựa vào việc Nhà cầm quyền cộng sản đã ngồi vào ghế nhân quyền LHQ. Đây là cơ hội chúng ta tố cáo cộng sản Việt Nam bắt cộng sản phải tuân theo phán quyết của tòa án. 

- Đây là cơ hội cho toàn thể người dân Việt Nam, các hội đoàn thể hiện những việc làm cụ thể của mình thay vì chỉ dừng lại ở việc thành lập, chụp ảnh để xác lập tên tuổi cá nhân, hội đoàn trong khi những việc làm thực tế là tố cáo cộng sản Việt Nam lại bị bỏ quên.

- Đây cũng là cơ hội vừa tạo được việc tuyên truyền lòng dân trong nước đứng lên sau khi nhận ra bị lừa đảo mấy chục năm qua. Đồng thời sẽ có lý do vận động các quốc gia không viện trợ cho lãnh đạo cộng sản tham nhũng dẫn đến sụp đổ trong vết chân Asin của cộng sản Việt Nam – Vấn đề Kinh tế. 

Nếu chúng ta làm tốt được điều đó kết hợp với việc không gửi tiền ngân hàng trong nước, không mua bán xa xỉ phẩm như xe hơi, điện thoại xịn… mà cộng sản đang thu thuế nặng từ những cái đó thì Việt Nam sẽ nhất định có tự do, dân chủ trong một ngày không xa. Đó là việc chúng ta cần phải cấp bách làm việc này với hai bước: Bước 1 là toàn dân tố cáo và bước 2, toàn dân đứng dậy lật đổ cộng sản Việt Nam.

IV. Kết luận

Ngày hôm nay, một thực tại đáng buồn là người ta có thể gửi về Việt Nam hàng triệu USD hàng năm, cũng có thể hăng say ký thỉnh nguyện thư van xin cộng sản cho phép điều này, điều nọ... Nhưng lại ít người quan tâm đến việc ký thỉnh nguyện thư để giải phóng cả một dân tộc. Tôi biết rằng sẽ có người cho rằng đây là sự cực đoan hay, nhưng tôi vẫn phải nói vì đó là một sự thật mà chúng ta cần phải nói thật với nhau để rút ra những bài học quý báu cho đấu tranh.

Bài viết này cũng chỉ làm một tham vấn của cá nhân người viết mong muốn cho chúng ta nên tìm ra những điểm nhấn trong đấu tranh. Trong bất cứ một vấn đề đấu tranh nào chúng ta dàn trải ra nhiều việc quá mức mà không có điểm nhấn thì chúng ta sẽ bị những cái bị bông của cộng sản đánh lừa mục tiêu cụ thể và chính yếu nhất. Và cần phải nắm lấy những cơ hội mà chúng ta đang có. Điều quan trọng nhất lúc này mà chúng ta phải làm lúc này là âm thầm xây dựng lực lượng để có thể chiến đấu lật đổ cộng sản. Chúng ta chỉ thành công khi chúng ta nhìn ra đâu là nút thắt có thể thắt cổ tiêu diệt con quỷ ác bá: Cộng sản Việt Nam.

***

Kính thưa bạn đọc!

Theo thông báo ban đầu loạt bài viết “Chúng ta phải làm gì?” sẽ có 15 kỳ, tuy nhiên tôi đã cố gắng lồng ghép 2,3 vấn đề liên quan đến nhau vào 1 bài viết nên loạt bài “Chúng ta phải làm gì?” rút ngắn còn 9 kỳ, và đây là kỳ cuối của loạt bài này. Mong muốn của tôi là thông qua loạt bài này có thể trình bày một số ý kiến về các việc làm cụ thể để gửi tới quý bạn đọc. Tất cả những điều cụ thể này đều mong muốn là lật đổ chế độ cộng sản bán nước hại dân hiện nay tại Việt Nam.

Quan trọng hơn cả chúng ta phải thấy một điều là chúng ta cần phải dứt khoát với cộng sản và áp dụng ngay những biến pháp thực tế mà chúng ta có thể làm để giúp dân tộc ta thoát khỏi nguy cơ rơi hoàn toàn vào tay Trung cộng đã đến gần. Nếu chúng ta bỏ đi những cái tôi cá nhân vô nghĩa để đánh vào những gót chân Asin của cộng sản thì chúng ta sẽ thành công. Và ngày đó là ngày mà chúng ta có thể chung tay vào xây dựng một Việt Nam tươi đẹp hơn và tự do, dân chủ mà chúng ta đang hằng ngày mong ước.

Viết xong : 05/12/2013
Chỉnh sửa và hoàn thiện : 15/10/2014





No comments:

Post a Comment

Thanks for watching

Popular Posts

Popular Posts