X

Wednesday, October 8, 2014

Từ biến cố Hongkong nhìn vào nhà nước Nga – Tàu


Từ biến cố Hongkong nhìn vào nhà nước Nga – Tàu

CHẾT VẪN CÒN BỊ GIAM

CHẾT VẪN CÒN BỊ GIAM



image





Preview by Yahoo

 

Giới thiệu sách mới Đèn Cù của Trần Đĩnh kỳ 1




image





Preview by Yahoo



Le Nguyen (Danlambao) - Những tuần qua truyền thông khắp thế giới đổ dồn về Hongkong để theo dõi sát sao cuộc xuống đường biểu tình đấu tranh chống lại màn diễn dân chủ, với kịch bản đảng cử dân bầu có nguồn gốc đạo diễn từ Trung Nam Hải, áp đặt mô hình “dân chủ” xã hội chủ nghĩa, đảng cử dân bầu lên người dân cựu thuộc địa Anh đã quen hít thở, sống trong không khí bầu cử, ứng cử, tranh cử tự do không nằm dưới sự chỉ định, sự lãnh đạo của đảng cộng sản Tàu.

Tưởng cũng nên nhắc lại, Hongkong là tô giới, là nhượng địa “trăm năm” của nhà nước quân chủ Trung Hoa giao cho thực dân Anh cai trị được trao trả lại cho nhà nước Tàu Cộng vào năm 1997 với thỏa thuận, cam kết thực hiện "một quốc gia hai chế độ". Nó có nghĩa là người dân Hongkong được quyền tự trị, được quyền quyết định số phận, nguyện vọng của họ trên mảnh đất cựu thuộc địa này.

Thế nhưng, bản chất độc tài cộng sản không thay đổi, thực chất là không thể thay đổi, sau mười mấy năm thu hồi, sáp nhập vào lục địa Trung Hoa, nhà nước Tàu Cộng trắng trợn vi phạm cam kết, từng bước thực hiện âm mưu nhuộm đỏ Hongkong, tước đi quyền công dân, quyền tự do căn bản của con người mà người dân Hongkong được hưởng dưới sự cai trị của “Vương quốc Anh”.

Việc đầu tiên của bá quyền Trung Nam Hải thực hiện tham vọng nhuộm đỏ Hongkong là sửa đổi luật pháp nhằm hạn chế quyền tự do ngôn luận, tiếp theo là đưa vào chương trình giảng dạy những chuyện hư cấu, thêu dệt, láo lừa về “Mao vĩ đại, đảng thần thánh” nhồi nhét vào đầu thế hệ trẻ Hongkong, biến một xã hội năng động nhiều màu sắc Hongkong trở thành một xã hội thụ động nằm dưới chiếc gậy chỉ huy thô cứng, man rợ của cộng sản lục địa. Việc làm của Tàu Cộng đối với Hongkong giống như các chiêu trò bịp bợm của Việt cộng áp dụng trong các trường học, các chương trình tuyên truyền giáo dục tẩy não các thế hệ thanh niên ở Việt Nam đã gặp sự chống đối quyết liệt của học sinh sinh viên và người dân Hongkong.

Đỉnh điểm của tham vọng nhuộm đỏ Hongkong, tiêu diệt, phá vỡ nền tảng phát triển hài hòa nhân bản, tôn trọng luật pháp, tôn trọng quyền dân sự chính trị, quyền con người của người dân Hongkong là việc Bắc Kinh diễn trò dân chủ, với kế hoạch “luật hóa” âm mưu đảng cử dân bầu qua các tay chân được đảng Tàu Cộng chỉ định, cài cấm trong các cơ quan, tổ chức chính quyền của đặc khu Hongkong. Chính điều đó đã làm cho người dân Hongkong nổi giận tràn xuống đường chiếm đóng trung tâm (Occupy Center) với khẩu hiệu yêu thương và hòa bình (love and Peace) đòi đặc khu trưởng Hongkong từ chức với quyết tâm ngăn chận, chống lại kế hoạch chương trình, sản xuất sản phẩm “đảng cử dân bầu” phi dân chủ của đảng cộng sản Trung Hoa áp đặt lên Hongkong.

Việc học sinh sinh viên xuống đường và vận động người dân cùng xuống đường thực hiện quyền làm chủ của người dân sống trong thể chế chính trị dân chủ, bày tỏ thái độ chống lại âm mưu bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận, âm mưu giáo dục nhồi sọ, âm mưu đảng cử dân bầu... nhằm từng bước nhuộm đỏ Hongkong như một thách thức quyền lực độc tài toàn trị sắt máu, bạo tàn của đảng cộng sản trung Hoa.

Hành động xuống đường đấu tranh của những người trẻ tuổi Hongkong đã khiến cho những người am hiểu bản chất Tàu Cộng cảm thấy lo ngại cho sự an toàn của các lãnh đạo tổ chức biểu tình (Scholarism) họ lo rằng những người thanh niên này chưa đủ bản lãnh, kinh nghiệm để đối đầu với các tên lãnh đạo Tàu Cộng gian trá độc ác, khát máu đồng bào, đồng loại của chúng như đã từng xảy ra trong quá khứ!

Những ngày qua dư luận của giới truyền thông khắp nơi trên thế giới đã bày tỏ sự quan tâm, lo ngại về việc cảnh sát sử dụng dùi cui, hơi cay, nghiệp vụ trấn áp, bắt giữ một số lãnh đạo đoàn biểu tình theo “quy định” của luật pháp Hongkong nhưng lực lượng trấn áp vẫn không ngăn chận được người dân rầm rập xuống đường. Thế nên bộ mặt “trỗi dậy hòa bình” của Tàu cộng đã lộ mặt qua việc “giở trò” sử dụng công an mật vụ giả dạng côn đồ gây sự, tấn công những người biểu tình ôn hòa, giống như an ninh mật vụ Việt cộng đã làm với người dân Việt Nam xuống đường biểu tình chống tàu Cộng xâm lược.

Chính những diễn biến xảy ra từng giờ được loan tải trên hệ thống truyền thông quốc tế, có cả thuận lợi cũng như không thuận lợi cho cuộc biểu tình đấu tranh ở Hong kong. Đã có một số ngòi bút bình luận, nhận định thời sự cho rằng lãnh đạo đảng cộng sản Trung Hoa sẽ không nhượng bộ những yêu cầu cấp bách của người dân Hongkong, là yêu sách đòi đặc khu trưởng Hongkong phải từ chức và tin mới nhất cho biết yêu cầu này đã không được đáp ứng.

Từ hiện thực khách quan không nhượng bộ đó, có ý kiến bi quan cho rằng với lịch sử khát máu vốn có, đảng cộng sản Trung Hoa sẽ không lùi bước và rất có khả năng sẽ diễn ra một cuộc tắm máu sinh viên Hongkong như Bắc Kinh đã làm với sinh viên lục địa ở quảng trường Thiên An Môn của 25 năm về trước (?) Cũng có một số ý kiến không đồng tình với nhận định kịch bản Thiên An Môn sẽ tái diễn ở Hongkong.

Ai cũng thấy Hongkong với Thiên An Môn có những khác biệt nhất định nên không thể so sánh Hongkong với Thiên An Môn và mọi so sách đều không có cơ sở lý luận vững chắc để thuyết phục. Tuy nhiên có một thực tế là hầu hết lãnh đạo của các đảng cộng sản đều gian manh, lắm trò và rất điên. Thế cho nên mọi tiên đoán đều là giả định, khó chính xác với một đảng có nhiều thủ đoạn thâm độc như cộng sản Trung Hoa thì chuyện gì dù có nghịch lý cách mấy cũng đều có thể xảy ra(?)

Nói cho cùng, dù Tàu Cộng có nhượng bộ hay không nhượng bộ, dù có tắm máu hay không tắm máu cuộc biểu tình của học sinh sinh viên Hong kong thì giá trị đấu tranh cho khát vọng tự do, dân chủ không thế lực hung tàn nào có thể dập tắt trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay. Cụ thể là 25 năm trước Tàu Cộng đã tắm máu sinh viên, tắm máu người dân hoa lục, chúng đã nghiền nát khát vọng tự do, dân chủ dưới vòng xích sắt của xe tăng và đạn pháo. Ngày nay cuộc xuống đường đấu tranh cho khát vọng tự do, dân chủ lại tái hiện trên mảnh đất Hongkong, điều đó chứng minh rằng Tàu Cộng không thể dập tắt ngọn lửa tự do, dân chủ âm ỉ cháy trong lòng người dân Trung Hoa nói riêng và của nhân loại nói chung.

Quan sát cuộc xuống đường quy mô đòi quyền lợi chính đáng của người dân Hongkong, không khó để nhận ra, nó là khúc xương khó nuốt cho cộng sản Trung Hoa, dù chúng có sử dụng bạo lực hay không sử dụng bạo lực, đều không giải quyết được tận gốc vấn đề đòi hỏi thực thi tự do, dân chủ của người dân Hongkong. Đấu tranh đòi tự do, dân chủ cho Hongkong sẽ như vết dầu loang chảy tràn vào trong lục địa Trung Hoa, chỉ cần một mồi lửa là làm nổ tung bá quyền Đại Hán ra nhiều mảnh nhỏ và kịch bản sử dụng bạo lực hay không sử dụng bạo lực, sớm hay muộn đều dẫn đến sự cáo chung của chế độ độc tài toàn trị cộng sản Tàu, có thể diễn ra như sau:

Nếu Tàu Cộng không sử dụng bạo lực trấn áp phong trào đấu tranh của học sinh sinh viên Hongkong thì làn sóng đấu tranh cho tự do, dân chủ sẽ lây lan, thổi vào trong lục địa Trung Hoa thách thức độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản. Sự lớn mạnh của phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ bên trong nội địa trung hoa đồng nghĩa với sự suy tàn của độc đảng, độc tài cộng sản và cũng có nghĩa dẫn đến việc kết thúc chế độ. Đó là sự thật hiển nhiên ai cũng nhìn thấy!

Nếu Tàu Cộng sử dụng bạo lực của xe tăng đại pháo dẹp biểu tình như chúng đã làm ở Thiên An Môn hồi 25 năm trước, là vi phạm vào cam kết quốc tế về mô hình “một quốc gia hai chế độ” của Hongkong. Nếu Tàu Cộng manh động sử dụng bạo lực, chắc chắn sẽ gặp phản ứng, bao vây cô lập, trừng phạt kinh tế của thế giới, kể cả việc các nước dân chủ sẽ không tuân thủ, không giữ đúng cam kết với quốc gia đã cố tình vi phạm luật pháp quốc tế để trang bị vũ khí cho các sắc dân Tây tạng, Tân Cương đấu tranh giành độc lập, đòi lại chủ quyền lãnh thổ đã bị Tàu Cộng dùng vũ lực cưỡng chiếm của sắc dân Tây tạng, Tân Cương. Kịch bản trên xảy ra, sẽ đưa nhà nước Đại hán, nằm dưới vỏ bọc cộng sản về đâu?

Nhận xét sơ lược về việc Tàu Cộng sử dụng bạo lực hay không sử dụng bạo lực đối với cuộc biểu tình của sinh viên Hongkong cho chúng ta thấy rằng xu thế dân chủ là xu thế thời đại không thể đảo ngược, mọi vùng vẫy nhằm bảo vệ chế độ, bảo vệ độc quyền của đảng cộng sản là bất khả thi. Ra sức bảo vệ đảng chế độ, nó chỉ kéo dài khổ đau cho người dân nằm dưới ách thống trị độc tài cộng sản chứ chế độ cộng sản không thể trường trị muôn năm như các khẩu hiệu nhằm động viên các cán bộ, đảng viên mê cuồng nhiều thứ của đảng cộng sản Việt Nam.

Thực tế chiêu bài cộng sản và xã hội chủ nghĩa chỉ còn là cái vỏ bao bọc cho tham vọng bành trướng của nhà nước Đại Hán nhằm lường gạt lãnh đạo ngu dốt, tham lam cộng sản Việt Nam và Tàu Cộng sử dụng đảng cộng sản Việt Nam như tay sai, nước Việt Nam như chư hầu, như một tỉnh, quận huyện của Tàu Cộng, phục vụ cho tham vọng thực dân mới của nhà nước Đại Hán. Tham vọng đế quốc, thực dân của Tàu Cộng cả thế giới đều thấy chỉ có lãnh đạo Việt Cộng, các tên tay sai mê cuồng cộng sản vì nhiều ý do giả vờ không thấy và ngoan cố làm tay sai, đưa dân nước vào tròng nô lệ giặc thù phương bắc.

Qua biến cố Hongkong giúp cho thế giới thấy rõ hơn bản chất của cái gọi là trỗi dậy hòa bình của nhà nước Tàu Cộng và cho người dân Việt Nam thấy rõ hơn những biến tướng của cộng sản Trung Hoa. Nó không thể hòa nhập vào dòng sống với những giá trị chung của cộng đồng nhân loại, nó không phải là hình mẫu để xây dựng, phát triển cho Việt Nam làm theo, nó không thể đẩy lùi bất công xã hội, không thể giải quyết được bất đồng, mâu thuẫn xã hội mà Tàu Cộng còn gây ra những xung khắc, xung đột xã hội nghiêm trọng hơn mọi hình thức tổ chức cai trị đã từng hiện diện trong lòng lịch sử nhân loại.

Sự biến tướng của cộng sản Trung Hoa trở thành nhà nước bá quyền Đại Hán không chỉ riêng Tàu Cộng ở phương đông mà ở phương tây còn có cộng sản Liên Xô đang thực hiện tham vọng bá quyền Đại Nga bất chấp luật pháp quốc tế để vẽ lại bản đồ thực dân, đế quốc kiểu mới ở Ukraine...

Từ cuộc đấu tranh của học sinh sinh viên Hongkong nhìn ra thế giới bên ngoài, nhất là hai nước đàn anh Nga – Tàu cựu lãnh đạo phe xã hội chủ nghĩa, chúng ta thấy có thay đổi một số hình thức bề ngoài nhưng bản chất, tư duy bá quyền, nước lớn vẫn không thay đổi mà có phần nguy hiểm hơn cho trật tự an ninh, hòa bình thế giới. Sự nguy hiểm này chỉ sau các tổ chức khủng bố, các nhà nước cực đoan hồi giáo Trung Đông, Bắc Phi.

Quan sát theo dõi tình hình đấu tranh cho tự do, dân chủ còn được gọi là cuộc cách mạng dù của học sinh sinh viên Hongkong để học hỏi những điều phù hợp và có thể ứng dụng trong đấu tranh cho tự do, dân chủ Việt nam. Bên cạnh đó là mở rộng tầm nhìn liên quan đến nhà nước Nga – Tàu hiện tại, để các cá nhân, tổ chức đấu tranh tránh mơ hồ về bản chất của hai nước cựu cộng sản này nhằm rút tỉa kinh nghiệm lẫn tránh phạm phải sai lầm có thể xảy ra trong công cuộc đấu tranh chống “biến tướng” của độc tài toàn trị cộng sản Việt Nam và thiết lập thể chế chính trị dân chủ cho một nước Việt Nam tương lai.




Hà Nội lo ngại ảnh hưởng phong trào dân chủ từ Hong Kong














Gia Minh (RFA) - Việc những thành phần hoạt động và đấu tranh cho dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam tiếp tục phản đối các chính sách bị cho là lãng phí của nhà cầm quyền và bày tỏ ủng hộ cuộc biểu tình đòi dân chủ thật sự tại Hong Kong khiến nhà cầm quyền Hà Nội có phản ứng.

Đó có phải là lo ngại cố hữu của một nhà nước do một đảng lãnh đạo như Việt Nam hiện nay?

Phản đối bắn pháo hoa

Một số nhà hoạt động tại Việt Nam như cụ Lê Hiền Đức gần đây đưa ra kêu gọi xuống đường phản đối việc bắn pháo hoa dịp ngày 10 tháng 10 sắp tới tại Hà Nội, hay tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, giảng viên Đào Thu Huệ có thư kiến nghị dừng việc bắn pháo hoa đó lại…

Lời kêu gọi của cụ Lê Hiền Đức cũng như thư kiến nghị của hai vị Đào Thu Huệ và Nguyễn Xuân Diện được nhiều người tán thành đồng ý. Một số người đăng ảnh trên facebook với bảng ghi những dòng chữ như ‘Người dân không cần pháo hoa, cần gạo cho người nghèo, cần sách vở cho trẻ em nghèo; chúng tôi cần nước sạch hơn cần pháo hoa; chúng tôi cần cơm, không cần pháo hoa; thay bắn pháo hoa bằng những câu cầu đi học cho trẻ em vùng cao…”

Cựu tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên, từ Hải Phong lên tiếng bày tỏ ủng hộ với phản đối không dùng tiền thuế của người dân để bắn pháo hoa vào lúc này:

Trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam sa sút như thế này, hằng ngày chúng ta đều thấy rất nhiều những em bé không được đến trường, đặc biệt những em bé ở những vùng sâu- vùng xa; và còn rất nhiều người không có nước sạch để dùng. Doanh nghiệp phá sản rất nhiều, đồng nghĩa với tỷ lệ thất nghiệp ở Việt Nam rất lớn.

Nếu như bỏ ra một số tiền ngân sách lớn- mà nói là ngân sách chứ thật ra Nhà nước làm gì có tiền, mà tiền đó là tiền của dân đóng thuế để nuôi đảng, nuôi Nhà nước này, mà lấy số tiền rất nhiều như thế ra để bắn pháo hoa thì nói thẳng đó là một việc làm rất ‘vô lương’ không phù hợp với tình cảnh Việt Nam bây giờ. Thay vào đó là cung cấp nước sạch cho người dân để sử dụng, hoặc đầu tư vào y tế hay giáo dục thì đó là vấn đề thiết thực và phải làm như thế!

Ông Nguyễn Hữu Vinh, một nhà hoạt động và cư dân tại Hà Nội, cũng nói lên quan điểm của bản thân ông về quyết định của cơ quan chức năng cho bắn pháo hoa vào ngày 10 tháng 10 tới đây:

Việc bắn pháo hoa vào những dịp để người dân được chiêm ngưỡng cho vui tươi, lành mạnh về tinh thần, vui vẻ… thì tôi cũng rất ủng hộ. Tuy nhiên tôi ủng hộ trong tình thế ‘gia cơ để bầu lý trưởng’- đó là cách nói của dân gian tức mình phải biết điều kiện, hoàn cảnh của mình như thế nào để người ta ủng hộ. Không ai có thể ủng hộ gia đình con nhà nghèo mà lại ăn chơi, đua đòi trác táng, hành động kệch cỡm, đua đòi nhố nhăng trong khi nhà cửa rách nát, nợ nần đầm đìa, con cái nheo nhóc đói khổ. Trong khi đó người cầm quyền, người cha- người mẹ không biết con cái mình đang nheo nhóc, khốn khổ như thế nào mà lại lo chuyện ăn chơi, đàng điếm, vui chơi, giải trí. Tôi cho rằng đó là sự nhố nhăng!

Ngày 10 tháng 10 được gọi là ngày tiếp quản thủ đô và có khi còn được nói là ngày giải phóng thủ đô Hà Nội; nhưng nhiều ý kiến cho rằng đó không phải là một biến cố lịch sử quan trọng của Việt Nam.

Ủng hộ Hong Kong

Trong khi lên tiếng về những vấn đề quan trọng của đất nước như thế, các nhà hoạt động tại Việt Nam suốt những ngày qua cũng theo dõi sát sao những diễn biến của phong trào đòi dân chủ tại Hong Kong.

Vào ngày chủ nhật 5 tháng 10, nhóm gồm 22 tổ chức xã hội dân sự tại Việt Nam ratuyên cáo về tập hợp vì nền dân chủ tại Hong Kong và Việt Nam nhân sự kiện sinh viên học sinh Hong Kong biểu tình và bị Bắc Kinh đàn áp.

Tuyên cáo với ba điểm cảm phục, hoan nghênh và lo lắng cho những sinh viên, thanh niên Hong Kong đấu tranh một cách ôn hòa, văn minh đòi hỏi quyền dân chủ của họ trước sự tráo trở của Bắc Kinh.

Từ tình hình Hong Kong, tuyên cáo kêu gọi giới trẻ hãy biến cảm hứng từ phong trào đấu tranh tại Hong Kong thành nổ lực nâng cao tinh thần dân chủ tại Việt Nam; kêu gọi người dân hãy noi gương các cuộc cách mạng tại những nước khác và kêu gọi nhà cầm quyền không được theo đuôi Trung Quốc, cũng như gắng chặn ngọn gió dân chủ ở Việt Nam.

Yêu cầu không tham gia biểu tình

Trước những thông tin mà truyền thông khắp nơi cả chính thống và trên các trang mạng xạ hội về diễn biến phong trào xuống đường đòi dân chủ tại Hong Kong, cũng như kêu gọi biểu tình chống bắn pháo hoa tại Hà Nội, vào cuối tuần qua một số nhà hoạt động như ông Nguyễn Hữu Vinh bị lực lượng chức năng đến nhà yêu cầu không tham gia biểu tình.

Ông này kể lại và phát biểu của ông đối với những thành phần đến yêu cầu ông như thế:

Tối hôm kia, một đoàn của Phường gồm Mặt trận… đã đến nhà tôi nói rằng có nghe tin về một cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nói tôi không nên tham gia…; tôi đã phản ứng lại. Tôi nói giá trị dân chủ là giá trị mà ngay ở đất nước Việt Nam trong quốc hiệu đầu tiên “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa’ đã ghi vào quốc hiệu. Thế mà 70 năm sau những người của Nhà nước đến từng nhà của người dân bảo không nên đi biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nghĩa làm sao? Điều đó là sự nhục mạ đối với những điều đầu tiên đã ghi trên ngay quốc hiệu Việt Nam đầu tiên từ năm 1945.

Những sự việc đó thể hiện sự lúng túng, không nhất quán, và sự hoảng sợ trước biến đổi của phong trào dân chủ trên thế giới, điều này tác động đặc biệt rất lớn đến người dân Việt Nam trong thời gian qua.

Cô Phạm Thanh Nghiên cũng nói về hành xử mà cơ quan chức năng tiến hành với bản thân cô mỗi khi có những sinh hoạt đường phố của người dân nhằm nói lên tiếng nói của họ:

Nhà cầm quyền luôn sợ người dân bày tỏ quan điểm trái chiều với đảng cộng sản; đặc biệt họ rất sợ biểu tình, nhất là những cuộc biểu tình ôn hòa. Tôi chưa nói đến bạo động ở Việt Nam vì hầu như chưa thể nào có bạo động, những cuộc biểu tình đều do những người đấu tranh bất bạo động tổ chức cho dù chỉ là cuộc tập trung vài chục người thôi, họ cũng đã sợ rồi vì họ sợ những người dân khác biết sự thật, mà chúng tôi là những người sẵn sàng nói lên sự thật.Đương nhiên họ sợ và bằng mọi cách để ngăn cấm. Vì dụ như tôi, khi Mạng lưới Bloggers Việt Nam khời xướng phong trào chúng tôi muốn biết, và nhiều cá nhân, hội đoàn cả trong và ngoài nước công khai ủng hộ, và dù Mạng lưới Bloggers Việt Nam không kêu gọi xuống đường biểu tình trong những ngày qua và phong trào chúng tôi khởi xướng từ ngày 2 tháng 9, thì vào ngày 24 tháng 9 công an mặc thường phục chốt chặn trước nhà tôi và theo sát tôi. Mấy ngày sau họ rút, nhưng mấy ngày sau thì họ lại đặt chốt canh gác, và hai ngày hôm nay thì không thấy gì cả. Tức việc làm của họ ‘hơi lạ’.

Thực tế lịch sử chứng minh biện pháp trấn áp những tiếng nói đối lập, bất đồng chính kiến dù có hung hăng, mạnh bạo đến đâu cũng không thể che dấu được sự thật mà những đối tượng lên tiếng muốn nêu ra.


Gia Minh



No comments:

Post a Comment

Thanks for watching

Popular Posts

Popular Posts