Trung Cộng Chiếu Bí CSVN
Vi Anh
Trong tương quan tam giác Trung Cộng, Việt Nam và Mỹ về vấn đề
Biển Đông, hành động TC đột ngột rút giàn khoan HD 981 trước thời hạn dự trù
một tháng, có thể nhìn dưới hai khía cạnh: TC hoá giải áp lực của Mỹ và chiếu
bí Nhà Nước VNCS.
Một, TC hoá giải áp lực của Mỹ. Giải toả áp lực của Mỹ đã phản ứng chống TC ba mặt, lập pháp, ngoại giao và quân sự trong việc TC ngang ngược quá lố là cắm đặt giàn khoan của TC trong vùng đặc quyền kinh tế của VN. Mỹ coi hành động đó TC nhắm ba mục tiêu: chà đạp luật quốc tế về biển trên phương diện pháp lý, giành thế hải thượng của Mỹ trên phương diện chiến lược, TC muốn khống chế con đường hàng hải huyết mạch từ Eo Biển Mã Lai lên Bắc Á Thái bình dương trên phương diện chiến thuật. Đó là hải lộ quốc tế chuyên chở hàng hoá trị giá trên 5.000 tỹ đô la mỗi năm của thế giới, trong đó có trên 3.000 tỉ đô la của Mỹ.
Nhưng trước phản ứng mạnh mẽ, đầu tiên của cơ quan quyền lực hiến định là Thượng Viện với Nghị Quyết S.Res 412 chống TC, TC biết cái gì thì cái, chớ đụng với Mỹ trên đại dương, TC sẽ từ chết tới bị thương. TC cần tối thiểu 30 năm nữa họa may hải quân TC mới so nỗi với Mỹ như bây giờ. Và TC khó mà có những hiệp ước như Mỹ đối với các nước ven bờ biển để tàu bè quân sự của Mỹ có thế ghé hải cảng, căn cứ để tu trì, tiếp tế, nghỉ ngơi.
Hơn nữa quyền lợi kinh tế, chánh trị, ngoại giao giữa TC với Mỹ quan trọng và lớn lao cả triệu lần hơn so với quyền lợi khai thác dầu khí trong vùng giàn khoan HD 981 đang thăm dò. Người Trung Hoa bản chất giỏi bán lẻ tạp hoá, dễ “xính xái bồ lái bồ khự” có đi có lại toại lòng nhau, nên mềm thì nắn, rắn thì buông, TC vì thế không dại gì để giàn khoan ở lại VN, “kênh” với Mỹ sanh nhiều thiệt hại, nên tam thập lục kế dĩ đào vi thượng.
Hai là TC chiếu bí Nhà Nước CSVN thêm nữa. Trong thời gian TC đưa giàn khoan HD 981 vào vùng đặc quyền kinh tế VN, Đảng CSVN đã ở thế kẹt cứng, bị TC cấy sinh tử phù từ lâu, mở miệng mắc quai vì lịnh “định hướng dư luận” của quan thầy TC. Suốt hơn hai tháng trời, Đảng CSVN không những là đảng cầm quyền mà là đảng độc tài đảng trị toàn diện mà người cầm đầu là Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng câm như hến, im lặng như thông đồng với TC vậy. Dân chúng VN, kể cả những đảng viên còn tinh thần dân tộc coi Đảng là bán nước cầu an, là tội đồ thiên cổ của lịch sử Việt, Đảng đã mất tính đấu tranh, mất tính đảng là đặc tính căn bản, thiết yếu của một đảng chánh trị, tức không còn lý do tồn tại nữa trên phương diện lý thuyết cũng như thực tế. Nếu tình hình mất lòng dân, xa rời quần chúng này tiếp diễn, ngày Đại hội Đảng thứ 12 là ngày tiêu diêu sinh mạng chánh trị phe thân TC trong Đảng CSVN.Nhưng TC không muốn Đảng CSVN mai một vì thành phần thân TC do TC “đào bồi” đang nắm cán Đảng. Số lãnh đạo Đảng ăn cơm Việt Nam thờ ma TC này nắm các chức vụ quan trọng Bộ Chánh trị trong Đảng. TC là quan thầy của họ, TC phải giúp. TC rút giàn khoan để giám bất mãn, nhẹ tội cho phe CS thân TC để hy vọng phe thân TC còn nắm được đảng quyền sau đại hội đảng 12.
Ngoài lợi ích giúp cho phe thân TC trong đảng CSVN, hành động rút giàn khoan, TC còn có “ý đồ” là cản trở phe CS gốc Miền Nam đang nắm Nhà Nước VN, đã phản đối TC đưa giàn khoan, không thể xích lại gần với Mỹ. Qua cuộc khủng khoảng giàn khoan, ai cũng thấy phe CSVN thân TC trở thành kẻ thù của ngươi dân Việt. Trái lại phe CS gốc Miền Nam nắm nhà nước được dân VN mến mộ. Nhưng CS gốc Miền Nam là phe TC rất kỵ vì tiền sử và tiền sự của phe CS gốc Miển Nam. Đó là nhửng người CS sống và chiến đấu trong môi trường chánh trị, kinh tế tự do theo kiểu Mỹ. Từ viên thuốc Chloroquine chống sốt rét đến khúc vải nylon làm võng nằm, quần mặc ướt mau khô đều made in USA. Nên những người CS gốc Miền Nam mà Mỹ gọi là “Việt Cộng” như Võ văn Kiệt (dân Vĩnh Long) Trương tấn Sang (dân Long an, Đức Hoà), Nguyễn tấn Dũng (dân Rạch Giá giáp Cà mau) không ngần ngại nói “chống Mỹ cứ chống, đồ Mỹ tốt cứ xài.” Chính những Việt Cộng này qua kinh nghiệm biết tự do là điều kiện cần và đủ để phát triển kinh tế. Nên họ chính là những người chủ trương bang giao, giao thương với Mỹ, cứu chế độ CSVN ra khỏi cơn đột quị kinh tế sau khi Liên xô sụp đổ.
TC không để cho Nhà Nước VNCS đi gần với Mỹ. Việc Phó Thủ Tướng kiêm Ngoại Trưởng Phạm bình Minh cả hai tháng trời không đi Mỹ được để bàn tổng thể về Biển Đông theo lời mới của Ngoại Trưởng Mỹ, cho thấy TC đã ngăn cản Bộ Chánh trị của Đảng CSVN, không cho VNCS đa phương hoá vấn để Biển Đông, tiêu biểu không cho Mỹ can dự vào.
Không phải lẹo lưỡi, lở lời mà TT Nguyễn tấn Dũng tuyên bố từ lâu chánh phủ đã chuẩn bị hồ sơ khiếu kiện về Biển Đông ra toà án LHQ, nhưng đang chờ ý kiến của Bộ Chánh Trị. Điều này cho thấy TT Dũng muốn gián tiếp cho dân chúng VN biết Tổng Bí Thư Trọng kiêm Chủ Tịch Bộ Chánh trị đã cản trở việc Nhà Nước VN khiếu kiện TC về biển đảo. Không biết người du kích từ xứ tận cùng của đất nước ra Hà nội có đọc truyện Tàu không mà dùng cú “đà đau” quá độc đối với Tổng Trọng người nắm đảng quyền đã từng định xẻ khô Ba Dũng thành khô cá đuối mấy lần mà không làm được.
Ba và sau cùng, còn đảng CS là còn vòng kềm toả của TC, còn lệ thuộc TC, dần dần tiến tới hoàn cảnh tồi tệ hơn Bắc Thuộc lần thứ tư hay VN trở thành tỉnh Tân Cương của TC. Còn công hàm của Phạm văn Đồng bán biển đảo cho TC. Nhà Nước VN còn bị Thế Giới Tự do, đặc biệt là Mỹ coi như con ngựa thành Troie/Troy của TC, hay một chế độ CS chưa bao giờ Mỹ là đồng minh cùng phòng thủ hỗ tương.
Cùng tắc biến, biến tắc thông, thông tắc cữu. Đối với quốc gia dân tộc, quan nhứt thời, dân mới vạn đại. Đã đến lúc người dân đứng lên làm một cuộc thay đổi nhà nước bất lực, đảng cầm quyền mãi quốc câu an. Thành lập một chế độ mới của dân, vì dân, do dân mới có thể huy động nội lực dân tộc và sự ủng hộ của các nước tự do, dân chủ trên thế giới, mới có thể xóa bỏ mọi ký kết của CSVN. Lịch sử VN cho thấy đất nước có lúc thịnh suy nhưng anh hùng hào kiệt, tinh thần bất khuất của người dân Việt đời nào cũng có. Nếu dân quân VN cùng người anh hùng áo vải đất Lam sơn, cùng những trí thức như sĩ phu trí dũng như Nguyễn Trãi
Một, TC hoá giải áp lực của Mỹ. Giải toả áp lực của Mỹ đã phản ứng chống TC ba mặt, lập pháp, ngoại giao và quân sự trong việc TC ngang ngược quá lố là cắm đặt giàn khoan của TC trong vùng đặc quyền kinh tế của VN. Mỹ coi hành động đó TC nhắm ba mục tiêu: chà đạp luật quốc tế về biển trên phương diện pháp lý, giành thế hải thượng của Mỹ trên phương diện chiến lược, TC muốn khống chế con đường hàng hải huyết mạch từ Eo Biển Mã Lai lên Bắc Á Thái bình dương trên phương diện chiến thuật. Đó là hải lộ quốc tế chuyên chở hàng hoá trị giá trên 5.000 tỹ đô la mỗi năm của thế giới, trong đó có trên 3.000 tỉ đô la của Mỹ.
Nhưng trước phản ứng mạnh mẽ, đầu tiên của cơ quan quyền lực hiến định là Thượng Viện với Nghị Quyết S.Res 412 chống TC, TC biết cái gì thì cái, chớ đụng với Mỹ trên đại dương, TC sẽ từ chết tới bị thương. TC cần tối thiểu 30 năm nữa họa may hải quân TC mới so nỗi với Mỹ như bây giờ. Và TC khó mà có những hiệp ước như Mỹ đối với các nước ven bờ biển để tàu bè quân sự của Mỹ có thế ghé hải cảng, căn cứ để tu trì, tiếp tế, nghỉ ngơi.
Hơn nữa quyền lợi kinh tế, chánh trị, ngoại giao giữa TC với Mỹ quan trọng và lớn lao cả triệu lần hơn so với quyền lợi khai thác dầu khí trong vùng giàn khoan HD 981 đang thăm dò. Người Trung Hoa bản chất giỏi bán lẻ tạp hoá, dễ “xính xái bồ lái bồ khự” có đi có lại toại lòng nhau, nên mềm thì nắn, rắn thì buông, TC vì thế không dại gì để giàn khoan ở lại VN, “kênh” với Mỹ sanh nhiều thiệt hại, nên tam thập lục kế dĩ đào vi thượng.
Hai là TC chiếu bí Nhà Nước CSVN thêm nữa. Trong thời gian TC đưa giàn khoan HD 981 vào vùng đặc quyền kinh tế VN, Đảng CSVN đã ở thế kẹt cứng, bị TC cấy sinh tử phù từ lâu, mở miệng mắc quai vì lịnh “định hướng dư luận” của quan thầy TC. Suốt hơn hai tháng trời, Đảng CSVN không những là đảng cầm quyền mà là đảng độc tài đảng trị toàn diện mà người cầm đầu là Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng câm như hến, im lặng như thông đồng với TC vậy. Dân chúng VN, kể cả những đảng viên còn tinh thần dân tộc coi Đảng là bán nước cầu an, là tội đồ thiên cổ của lịch sử Việt, Đảng đã mất tính đấu tranh, mất tính đảng là đặc tính căn bản, thiết yếu của một đảng chánh trị, tức không còn lý do tồn tại nữa trên phương diện lý thuyết cũng như thực tế. Nếu tình hình mất lòng dân, xa rời quần chúng này tiếp diễn, ngày Đại hội Đảng thứ 12 là ngày tiêu diêu sinh mạng chánh trị phe thân TC trong Đảng CSVN.Nhưng TC không muốn Đảng CSVN mai một vì thành phần thân TC do TC “đào bồi” đang nắm cán Đảng. Số lãnh đạo Đảng ăn cơm Việt Nam thờ ma TC này nắm các chức vụ quan trọng Bộ Chánh trị trong Đảng. TC là quan thầy của họ, TC phải giúp. TC rút giàn khoan để giám bất mãn, nhẹ tội cho phe CS thân TC để hy vọng phe thân TC còn nắm được đảng quyền sau đại hội đảng 12.
Ngoài lợi ích giúp cho phe thân TC trong đảng CSVN, hành động rút giàn khoan, TC còn có “ý đồ” là cản trở phe CS gốc Miền Nam đang nắm Nhà Nước VN, đã phản đối TC đưa giàn khoan, không thể xích lại gần với Mỹ. Qua cuộc khủng khoảng giàn khoan, ai cũng thấy phe CSVN thân TC trở thành kẻ thù của ngươi dân Việt. Trái lại phe CS gốc Miền Nam nắm nhà nước được dân VN mến mộ. Nhưng CS gốc Miền Nam là phe TC rất kỵ vì tiền sử và tiền sự của phe CS gốc Miển Nam. Đó là nhửng người CS sống và chiến đấu trong môi trường chánh trị, kinh tế tự do theo kiểu Mỹ. Từ viên thuốc Chloroquine chống sốt rét đến khúc vải nylon làm võng nằm, quần mặc ướt mau khô đều made in USA. Nên những người CS gốc Miền Nam mà Mỹ gọi là “Việt Cộng” như Võ văn Kiệt (dân Vĩnh Long) Trương tấn Sang (dân Long an, Đức Hoà), Nguyễn tấn Dũng (dân Rạch Giá giáp Cà mau) không ngần ngại nói “chống Mỹ cứ chống, đồ Mỹ tốt cứ xài.” Chính những Việt Cộng này qua kinh nghiệm biết tự do là điều kiện cần và đủ để phát triển kinh tế. Nên họ chính là những người chủ trương bang giao, giao thương với Mỹ, cứu chế độ CSVN ra khỏi cơn đột quị kinh tế sau khi Liên xô sụp đổ.
TC không để cho Nhà Nước VNCS đi gần với Mỹ. Việc Phó Thủ Tướng kiêm Ngoại Trưởng Phạm bình Minh cả hai tháng trời không đi Mỹ được để bàn tổng thể về Biển Đông theo lời mới của Ngoại Trưởng Mỹ, cho thấy TC đã ngăn cản Bộ Chánh trị của Đảng CSVN, không cho VNCS đa phương hoá vấn để Biển Đông, tiêu biểu không cho Mỹ can dự vào.
Không phải lẹo lưỡi, lở lời mà TT Nguyễn tấn Dũng tuyên bố từ lâu chánh phủ đã chuẩn bị hồ sơ khiếu kiện về Biển Đông ra toà án LHQ, nhưng đang chờ ý kiến của Bộ Chánh Trị. Điều này cho thấy TT Dũng muốn gián tiếp cho dân chúng VN biết Tổng Bí Thư Trọng kiêm Chủ Tịch Bộ Chánh trị đã cản trở việc Nhà Nước VN khiếu kiện TC về biển đảo. Không biết người du kích từ xứ tận cùng của đất nước ra Hà nội có đọc truyện Tàu không mà dùng cú “đà đau” quá độc đối với Tổng Trọng người nắm đảng quyền đã từng định xẻ khô Ba Dũng thành khô cá đuối mấy lần mà không làm được.
Ba và sau cùng, còn đảng CS là còn vòng kềm toả của TC, còn lệ thuộc TC, dần dần tiến tới hoàn cảnh tồi tệ hơn Bắc Thuộc lần thứ tư hay VN trở thành tỉnh Tân Cương của TC. Còn công hàm của Phạm văn Đồng bán biển đảo cho TC. Nhà Nước VN còn bị Thế Giới Tự do, đặc biệt là Mỹ coi như con ngựa thành Troie/Troy của TC, hay một chế độ CS chưa bao giờ Mỹ là đồng minh cùng phòng thủ hỗ tương.
Cùng tắc biến, biến tắc thông, thông tắc cữu. Đối với quốc gia dân tộc, quan nhứt thời, dân mới vạn đại. Đã đến lúc người dân đứng lên làm một cuộc thay đổi nhà nước bất lực, đảng cầm quyền mãi quốc câu an. Thành lập một chế độ mới của dân, vì dân, do dân mới có thể huy động nội lực dân tộc và sự ủng hộ của các nước tự do, dân chủ trên thế giới, mới có thể xóa bỏ mọi ký kết của CSVN. Lịch sử VN cho thấy đất nước có lúc thịnh suy nhưng anh hùng hào kiệt, tinh thần bất khuất của người dân Việt đời nào cũng có. Nếu dân quân VN cùng người anh hùng áo vải đất Lam sơn, cùng những trí thức như sĩ phu trí dũng như Nguyễn Trãi
đánh đuổi được thù trong giặc ngoài là quân Tàu, thì người Việt
của thế kỷ 21, tại sao không làm được. Nếu người Việt hải ngoại là lớp người bị
CSVN đào thải, tán gia bại sản, thất quốc vong bang, tản lạc như người Do Thái,
chỉ có 3 triệu người mà còn làm được một phép lạ, trở thành một Việt Nam Hải
ngoại, một thế lực quốc tế vận, tiếp vận vô cùng quí cho đồng bào trong nước,
CSVN coi là nguồn chất xám, đô la xanh dồi dào; thì tại sao 90 triệu đồng bào
Việt trong nước không làm được cuộc đổi thay chế dộ.
Để kết luận, nhơn thời gian Pháp mừng lễ 14 Juillet, dân chúng phá ngục Bastille, biểu tượng của nền độc tài vua chúa Pháp, trong bài viết gần đây Tiến sĩ Phan văn Song có nhắc lại danh ngôn của nhà cách mạng Pháp là Gerorges Danton vận động dân chúng Pháp khi Cách mạng Pháp 1789 đang lúc hạ trào: “De lAudace, Encore de lAudace, Toujours de lAudace et La France sera Sauvée” (“Dũng Cảm, Dũng Cảm Thêm Nữa, Luôn luôn Dũng Cảm, Và Đất Nước sẽ thoát nạn)./. (Vi Anh)
Để kết luận, nhơn thời gian Pháp mừng lễ 14 Juillet, dân chúng phá ngục Bastille, biểu tượng của nền độc tài vua chúa Pháp, trong bài viết gần đây Tiến sĩ Phan văn Song có nhắc lại danh ngôn của nhà cách mạng Pháp là Gerorges Danton vận động dân chúng Pháp khi Cách mạng Pháp 1789 đang lúc hạ trào: “De lAudace, Encore de lAudace, Toujours de lAudace et La France sera Sauvée” (“Dũng Cảm, Dũng Cảm Thêm Nữa, Luôn luôn Dũng Cảm, Và Đất Nước sẽ thoát nạn)./. (Vi Anh)
Bạo
động gia tăng cường độ
tại Tân Cương
Đền thờ Idkah tại Kashgar : bạo động đã khiến hàng chục người chết
trong tháng nhịn ăn ramadan của người Hồi giáo ở Tân Cương - AFP /Frederic J.
Brown
Các vụ đụng độ dữ dội
ngay trước khi kết thúc tháng nhịn ăn ramadan của người Hồi giáo ở Tân Cương đã
khiến hàng chục người chết và bị thương, thậm chí cả trăm người, theo một tổ
chức bảo vệ người Duy Ngô Nhĩ, sắc tộc chính của vùng này. Bạo động ở vùng Tân
Cương như vậy là đã gia tăng cường độ một cách đáng ngại.
Tối ngày 29/07 vừa qua, Tân Hoa Xã loan tin là một nhóm « trang bị dao », vào sáng
28/07 đã tấn công vào một đồn cảnh sát và các công sở tại huyện Shache. Cũng theo hãng tin này, lực lượng cảnh sát đã bắn hạ hàng chục kẻ tấn công vào thường dân và xe cộ. Đối với Tân Hoa Xã, đây là một vụ « tấn công khủng bố có dự tính ».
Về phần phát ngôn viên của tổ chức Đại hội Duy Ngô Nhĩ Thế giới, trụ sở tại Đức, hôm qua cho biết là có đến cả trăm người chết và bị thương, trích dẫn các nguồn tin tại địa phương, nhưng nói rõ là họ không thể kiểm chứng các thông tin
này. Tân Hoa Xã thì khẳng định có hàng chục người chết và bị thương, toàn bộ là thường dân người Duy Ngô Nhĩ hoặc người Hán, sắc tộc chính ở Trung Quốc.
Theo như tường thuật của tờ Hoàn cầu Thời báo hôm qua thì bạo động ngày 28/07 dường như đã bùng phát từ một vụ kiểm tra an ninh. Do hôm đó có hội chợ, cho nên cảnh sát ở Tân Cương đã tăng cường kiểm tra. Vào sáng sớm, cảnh sát phát hiện trong đám đông có
một số người mang theo chất nổ. Hai bên xô xát nhau và những tên « côn đồ » đó đã chạy thoát, rồi « kích động » những người khác tấn công vào các công sở và đồn cảnh sát.
Nhưng phát ngôn viên tổ chức Đại hội Duy Ngô Nhĩ thế giới hôm qua yêu cầu Bắc Kinh chấm dứt việc « bóp méo sự thật » về vụ bạo động ngày 28/07. Phát
ngôn viên này cho rằng chính quyền Trung Quốc không thể né tránh trách nhiệm về vụ này, vì rõ ràng đã
có một sự sử dụng lực lượng vũ trang quá đáng. Ông
yêu cầu phải tiến hành một cuộc « điều tra độc lập ».
Sau các vụ bạo động ngày 28/07/2014,
chính quyền trung ương ở Bắc Kinh đã quyết định « phong tỏa » Tân Cương, tăng cường lực lượng quân đội và cảnh sát, lập thêm nhiều chốt kiểm soát. Mạng internet bị đóng hoàn toàn,
còn điện thoại thì bị nghe lén để ngăn chận người dân Tân Cương liên lạc với bên ngoài.
Tại Tân Cương, hiện có khoảng hơn 9 triệu dân Duy Ngô Nhĩ, tức là người Hồi giáo nói tiếng Thổ, mà một bộ phận từ lâu vẫn không chấp nhận sự cai trị của Bắc Kinh. Theo chính quyền Trung Quốc, chính những thành phần cực đoan trong số này đã gây ra các vụ tấn công đẫm máu ở Tân Cương và ngoài vùng này trong những tháng qua.
Vụ bạo động hôm 29/07 diễn ra sau một vụ khủng bố tự sát vào tháng Năm
2014 tại một khu chợ ở Urumqi, thủ phủ vùng Tân Cương, khiến 43 người chết, trong đó có bốn người tham gia tấn công, và khoảng 100 người bị thương.
Trước đó, vào tháng Ba,
tại nhà ga xe lửa Côn Minh, tỉnh Vân Nam, 29 người đã bị hạ sát bằng dao và khoảng 140 người bị thương trong một vụ tấn công đầu tiên với tầm cỡ như vậy bên ngoài vùng Tân Cương.
Đáp lại những cuộc tấn công này, chính quyền Bắc Kinh đã tiến hành một chiến dịch « chống khủng bố » quy mô lớn, xử tử ít nhất 13 người và bắt giữ hàng trăm người. Ấy là chưa kể những phiên xử hàng loạt, diễn ra chóng vánh, với những bản án nặng nề.
Các tổ chức nhân quyền vẫn cho rằng chính là do Bắc Kinh thi hành
chính sách đàn áp văn hóa và tôn giáo
của người Duy Ngô Nhĩ, nên những căng thẳng và những vụ bạo động mới bùng phát như thế.
Biểu hiện mới nhất là chính quyền Trung Quốc đã hạn chế nghiêm ngặt người Hồi giáo Tân Cương tuân thủ tháng nhịn ăn ramadan, cấm công chức, giáo viên và sinh viên tham gia tháng ramadan. Nhiều người dân Duy Ngô Nhĩ vẫn tố cáo họ bị kỳ thị và không được hưởng lợi từ những đầu tư của Trung Quốc vào vùng Tân Cương.
|
|
Chiến tranh biên giới Việt Trung năm 1979
Battlefield Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu The
Legacy
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P1)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P2)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P3)
__._,_.___
Posted
by: Hoan Le <hoan.le94@yahoo.com>
No comments:
Post a Comment
Thanks for watching