X

Tuesday, July 8, 2014

Muốn dân chủ hóa, chống ngoại xâm phải chôn xác chết cộng sản


Muốn dân chủ hóa, chống ngoại xâm phải chôn xác chết cộng sản


Hát cho Biển Đông và quyền con người (Vũ Hoàng, phóng viên RFA)


Le Nguyen (Danlambao) - Cộng sản đã vỡ trận, tan tác ngay từ khi cuộc cách mạng dân chủ từ những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, quét sạch hệ thống tổ chức nhà nước xã hội chủ nghĩa làm sụp đổ dây chuyền từ Đông Âu tràn sang giật sập thành trì cộng sản, liên bang Nga Sô Viết. Chính từ đó chủ nghĩa cộng sản đã chết... chết từ trên lý thuyết “...thế giới đại đồng... làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu... tiến lên thiên đường cộng sản sẽ không còn cảnh người bóc lột người...” cho đến chết từ trong thực tiển đời sống. Thực tế, cho đến ngày nay không còn tên cộng sản nào “...là vô sản chuyên chính... là đội quân tiên phong trung thành với giai cấp công nhân, nông dân...”

Cụ thể là qua hình ảnh của đám quan chức các cấp của cộng sản Tàu - Việt, đứa nào cũng nhà lầu xe hơi, tiền đô, tiền mao - hồ rủng rỉnh, của chìm của nổi, cất dấu rải rác từ trong nước cho đến theo chân con cháu của chúng đi vào các nước tư bản “bóc lột” không hề ít. Đặc biệt những tài sản kết sù của chúng có được không qua quá trình lao động cật lực chân chính của bàn tay tài năng lẫn khối óc trí tuệ dựng nên mà đa phần do bóc lột, ăn cắp, ăn cướp của dân, của nước để có được!

Chính cái chết lý thuyết đến cái chết trong thực tiễn đời sống cộng sản nên đã không ít cá nhân đấu tranh không đồng quan điểm với những cá nhân tiếp tục giữ quan điểm chống cộng triệt để với suy nghĩ, dẫn chứng lý luận là “cộng sản có tồn tại đâu để mà chống?” Chuyện cộng sản đã chết trên lý thuyết lẫn trong thực tế là sự thật, không điều chi để bàn cãi và tại sao chúng ta vẫn tiếp chống cộng? Chúng ta vẫn tiếp tục chống cộng bởi vì tàn dư cộng sản, vì cộng sản đã chết nhưng cái xác, chính xác hơn là cái xác thối của cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại, vẫn còn nguyên đó với nhiều di họa nghiêm trọng như:

Một là hệ thống tổ chức bộ máy nhà nước độc tài độc đảng - tổ chức cai trị kiểu cộng sản là một tổ chức phản động, tàn dân hại nước đi ngược lại chiều tiến hóa của nhân loại, nó không đem lại ấm no hạnh phúc, nó chỉ gieo rắc bất công nghèo đói, khổ đau cho người dân và vẫn tồn tại cần phải loại trừ. Lẽ khác tổ chức nhà nước theo mô hình dân chủ với tam quyền phân lập, sinh hoạt chính trị đa đảng, đa nguyên theo thời gian chứng minh chính thể này hữu hiệu, có khả năng giúp cho dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ văn minh, vẫn chưa có ở Việt Nam.

Hai là tổ chức cai trị kiểu cộng sản đã sản sinh ra lớp người phi nhân tính, thiếu nhân cách lẫn tư cách, giỏi dối trá xảo quyệt nhưng dư thừa hèn nhược nắm giữ những chức vụ trong các cơ quan ban, bộ, ngành nhà nước cũng như trong các lực lượng vũ trang, bán vũ trang, công an, quân đội làm thanh gươm lá chắn, làm bệ đỡ cho chế độ. Chính lớp người phi nhân tính này, vừa là lá chắn, vừa là công cụ trấn áp các tiếng nói yêu nước chống bất công, chống độc tài, chống hành động tay sai bán nước để bảo vệ xác chết cộng sản, cần phải loại bỏ.

Ba là cộng sản đã chết nhưng cái loa tuyên giáo tổ chức tuyên truyền dối trá kiểu cộng sản vẫn chưa chịu chết và hệ thống loa đài vẫn tồn tại, vẫn tiếp tục dở chiêu trò lừa gạt nhân dân Việt Nam, mưu cầu quyền lực, quyền lợi cho cá nhân phe nhóm. Bên cạnh loa đài, là tổ chức an ninh mật vụ kiểu cộng sản vẫn chưa chịu chết, nó vẫn còn đe dọa, ám hại, khủng bố tinh thần những người yêu nước can đảm đứng lên đấu tranh vạch trần tội ác cộng sản, chỉ mặt tàn dư cộng sản nuôi dưỡng giặc nội xâm, cấu kết với giặc ngoại xâm phá tan hoang đất nước của tổ tiên nòi Việt. 

Bốn là chế độ cộng sản đã sản xuất ra những trí thức “mác, lê, búa, liềm” đúng y như lời tên đồ tể Mao phán “trí thức không bằng cục phân” và chúng độc chiếm quyền lực chính trị thay nhau truyền đời cai trị, thay nhau ngồi vào những vị trí then chốt, tối quan trọng của hệ thống tổ chức nhà nước. Với năng lực, lý luận “mác, lê, búa, liềm” vô nhân tính, độc ác, dối trá nên loại trí thức này đã tiếp tay cho bọn lãnh đạo tay sai bán nước cầu vinh phá tan hoang đất nước và đưa người dân xuống vùng trũng ngu dốt, đói nghèo, lạc hậu, chậm tiến không lối thoát.

Hẳn ai cũng biết, bốn điểm vừa nêu không phải là tất cả hậu quả do cộng sản tạo ra. Cộng sản đã chết nhưng di họa, tàn dư của cộng sản vẫn tồn tại và cộng sản Việt Nam vẫn chưa chịu chôn cái xác thối “Marx - Lenin, Mao- Hồ”. Giống như chúng chẳng chịu chôn cái xác của lãnh tụ Hồ Chí Minh nằm trong lăng ở Ba Đình - lý do chúng không chịu chôn là để phục vụ nhu cầu tuyên truyền “mê tín” nhằm thu lợi trên xác chết của ông Hồ và cái xác hoang tưởng cộng sản. Có lẽ không còn ai mơ hồ về xác chết, ai cũng hiểu xác chết nào không thối rửa, không gây ô nhiểm, xác chết để càng lâu hậu quả của nó càng nghiêm trọng và chúng ta không nên chủ quan nghĩ rằng cộng sản đã chết không cần phải “bận tâm” đến chúng nữa?

Đấu tranh thực hiện dân chủ hóa Việt Nam, không chú ý đến tàn dư cộng sản, xác chết cộng sản là thiếu sót lớn bởi cộng sản đã chết nhưng những kẻ mù đảng vẫn còn đặt trái tim không đúng chỗ. Họ vẫn núm níu không muốn chôn cộng sản, một phần do cảm tính, phần khác do không biết rõ bộ mặt thật của cộng sản, nhất là chưa hoặc giả vờ chưa biết về bác, về đảng cộng sản Việt Nam. Do đó mục tiêu đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền là đúng, là phù hợp với trào lưu dân chủ hóa của nhân loại thời hiện đại. Hiện nay có nhiều dân tộc đấu tranh chống độc tài, độc ác nhằm thực hiện dân chủ nhưng họ không nhấn mạnh, không nhắc nhở đến yếu tố cộng sản vì cộng sản không tồn tại, không còn là mối nguy đối với đất nước, dân tộc họ.

Thế nhưng với Việt Nam, những cá nhân, lực lượng, đảng phái đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền nhằm thiết lập thể chế chính trị dân chủ tiến bộ, chúng ta không nên lơ là, không thể tách rời đấu tranh chống tàn dư cộng sản, dọn dẹp xác chết cộng sản nằm quá lâu trên đất nước Việt Nam vì di họa cộng sản nghiêm trọng vẫn còn nguyên. Thế cho nên trong đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền chúng ta vẫn cần phải vạch trần bộ mặt gian manh độc ác của bác, đảng cũng như phải bẻ gãy mọi luận điệu tuyên truyền dối trá của đám tàn dư cộng sản cho đến khi nào tàn dư cộng sản, xác chết cộng sản biến khỏi đất nước Việt Nam. 

Hiện nay hẳn ai cũng đều biết, không kể những người mê đảng, phục vụ cho chế độ mà ngay cả không ít người cộng sản “phản tỉnh” đấu tranh cho dân chủ biết rõ chủ trương, đường lối của đảng cộng sản là sai lầm nhưng trong suy nghĩ, trong thâm tâm của họ vẫn tin bác là đạo đức, đảng lãnh đạo là tài tình, sáng suốt và vẫn tin rằng không có bác, đảng thì Việt Nam không có “độc lập, tự do(?)” Mặc dù trong số họ đã tiếp cận, đã đọc được nhiều tài liệu, nhiều bài viết chỉ ra sự thật trần trụi về bác đảng, về mô hình tổ chức cai trị phản động kiểu cộng sản và nhiều dân tộc bị thực dân đế quốc đô hộ không có bác đảng, không khởi động chiến tranh vẫn giành dược độc lập, tự do. 

Sự thật lịch sử đã phơi bày nhưng dường như vẫn không lay chuyển được lòng tin mù quáng của họ đối với bác, với đảng, với con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa. Họ tin rằng con đường phục vụ cho cộng sản là đúng đắn và họ vẫn tin rằng chỉ có những lãnh đạo cộng sản đương thời là sai, xã hội chủ nghĩa suy thoái chỉ là bước lùi tạm thời, “ta nhất định thắng địch nhất định thua!” 

Những người này là ai? Họ là những người tự hào với danh xưng bộ đội cụ hồ, với lão thành cách mạnh, là cựu quan chức cao cấp của đảng, nhà nước... họ lên án mạnh mẽ tiêu cực, hô hào chống tham nhũng, chống xấu ác, chống bọn ăn không chừa thứ gì của dân, chống kẻ làm nghèo đất nước làm khổ nhân dân, chống những tên hèn với giặc ác với dân... họ mạnh miệng đòi đảng thực hiện dân chủ hơn, dân chủ nữa. Thật tội nghiệp, phản kháng của họ, đấu tranh cho dân chủ của họ rất vớ vẩn khi trong đầu tư duy, kêu ca về việc sửa đổi luật lệ bầu bán trong đảng như thế là “một bước lùi dân chủ trong đảng”. Thực chất là đảng cộng sản sửa đổi luật lệ bầu bán chỉ nhằm củng cố, gia tăng độc tài chứ cộng sản có dân chủ đâu để mà tiến với lùi!

Không chỉ riêng thành phần bộ đội cụ hồ, lão thành cách mạng, cựu quan chức đảng nhà nước, cựu ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản... lên tiếng đòi dân chủ nhưng không dám vượt lên, không dám bước qua ngưỡng cửa “bác, đảng”. Động thái đấu tranh dân chủ “lững lơ” loại này còn nằm trong tư tưởng của thành phần trí thức, nhà báo, nhà văn, nhà thơ... chỉ dám phản kháng, chống tiêu cực trước mắt chứ chưa can đảm chỉ thẳng vào nguyên nhân của mọi nguyên nhân tiêu cực, tai hại làm tan hoang đất nước là do bác đảng gây ra.

Đấu tranh cho dân chủ không dứt khoát, lững lơ của thành phần liên quan đến đảng, nhà nước cộng sản có nhiều nguyên nhân, trong đó có hai nguyên nhân chính: một là họ không hiểu sâu sắc, hiểu không đủ, không đúng về bác đảng, về chủ nghĩa xã hội, về lý thuyết cộng sản nên họ vẫn sống trong ảo tưởng cộng sản và tin rằng chế độ cộng sản sẽ mang đến dân chủ cho họ trong tương lai; hai là họ biết rõ bộ mặt thật của bác đảng, của chủ nghĩa cộng sản nhưng do tư duy giới hạn và do cảm tính lấn át lý tính khiến cho họ ảo tưởng, tin rằng lý tưởng cộng sản, chế độ cộng sản có thể sửa đổi để mang đến ấm no, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam nên họ vẫn tôn thờ xác chết cộng sản!

Chính cái xác cơ cấu tổ chức cai trị kiểu cộng sản và thành phần tàn dư cộng sản vừa bàn đến là lực cản không nhỏ cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam. Do đó đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền thật sự hiệu quả, thành công không thể không dọn dẹp tàn dư cộng sản, không đem chôn hoặc đem đốt cái xác thối cộng sản được. Tàn dư cộng sản, xác chết cộng sản là lực cản rất lớn cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, chừng nào chưa dọn dẹp tàn dư cộng sản, chưa chôn đốt xác chết cộng sản là công cuộc đấu tranh giải trừ độc tài, độc đảng thực hiện tự do, dân chủ, nhân quyền vẫn còn vướng mắc cản trở và những vướng mắc, cản trở lẽ ra không nên có.

Do đó đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền cùng lúc cũng là đấu tranh loại trừ độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản “giả danh”. Muốn đạt được hiệu quả, điều kiện tiên quyết là phải tẩy uế tàn dư cộng sản và dứt khoát là phải chôn, đốt cái xác thối cộng sản đi, bằng không thây ma mục rữa này vẫn còn gây ô nhiễm cho môi trường sống, truyền nọc độc, truyền bệnh độc ác, dối trá cho những ai ngây thơ tiếp cận với nó. 

Lẽ khác tàn dư cộng sản biến tướng còn độc hại hơn “nguyên thủy” cộng sản chuyên chính. Điển hình là tàn dư Tàu Cộng biến tướng thành bá quyền Đại Hán và tàn dư Hàn Cộng thì trở nên hung hăng, độc tài, độc ác dã man, kinh sợ hơn bản chất cộng sản chuyên chính vốn có. Về xác chết cộng sản cũng nguy hiểm không kém tàn dư cộng sản bởi xác chết không thể đối thoại cũng như xác chết không có khả năng lắng nghe, không khả năng hiểu người sống nói gì? 

Chính vì lẽ đó nên đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền Việt Nam không thể tách rời đấu tranh giải trừ cộng sản, là dọn sạch tàn dư cộng sản và chôn đốt thây ma, cái xác chết chưa chôn cộng sản Việt nam. Nhất là nếu không xóa sạch tàn dư cộng sản, không chôn đốt cái xác cộng sản thì không thể dân chủ hóa và không dân chủ hóa thì không thể ngăn chận, phá vỡ âm mưu thôn tính Việt Nam của Tàu Cộng. Do đó thực hiện dân chủ cho Việt Nam cũng là giải pháp ngăn chận âm mưu xâm lăng của loài giặc dữ, bá quyền Đại Hán.




Tâm tình cùng Quân đội Nhân dân


Trúc Nam (Danlambao) - Quân Đội của một quốc gia dù bất cứ dưới thể chế nào, cộng hòa hay nhân dân, cũng chì có nhiệm vụ duy nhứt là gìn giữ an ninh biên giới và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, tuân hành lịnh thượng cấp, tuyệt nhiên không làm chánh trị nhưng hết lòng phục vụ quyền lợi tối thượng của Tổ Quốc Dân Tộc, đương nhiên không là công cụ của một lãnh tụ nào độc tài toàn quyền hay của một đảng phái chính trị nào độc đảng toàn trị.

Mời nghe lời tâm sự gần đây của Đại úy Ali Mohamed trong Quân Đội Lybie: “Thật rất khó xử khi nhận được lệnh phải bắn vào dân chúng là đồng bào anh em ruột thịt, nó làm đau lòng, nhói tim!... Tôi tình nguyện tòng quân lúc 16 tuổi, được huấn luyện qua trường sinh viên Sĩ quan để bảo vệ xứ sở tôi, chớ không phải để bắn giết thường dân; tôi muốn phục vụ xứ Lybie. Thậm chí, ngay bây giờ, tôi không “thuộc quân đội của Kadhafi” mà là quân đội xứ Lybie và nhận được lịnh chính xác từ thượng cấp là không dội bom nơi nào có thường dân, không bắn sau lưng người cầm súng đang bỏ chạy!”

Chí lý thay! 

Quân Đội ta mang danh Quân Đội Nhân Dân, xuất thân từ Nhân Dân, đúng ra là phải là Quân Đội của Tổ Quốc Việt Nam chớ không là quân đội của một lãnh tụ hay một độc đảng nào cả; Phải được huấn luyện để phục vụ quyền lợi tối thượng của Quốc Gia chớ không phải là công cụ tay sai của đảng cộng sản đương quyền, nhứt là khi đảng nầy cho là khi cướp được quyền lực trong tay thì giữ làm của riêng và vĩnh viễn là sở hữu độc quyền của đảng ta mà thôi, theo mục tiêu căn bản: cướp quyền bằng vũ lực, cầm quyền bằng sắt máu, giữ quyền bằng độc đảng!

Mặc dù đảng có phạm tội tày trời phản quốc việt gian bán nước, đáng tội đúng án là tử hình toàn đảng. Quân Đội thường phải đương đầu với những trường hợp thử thách tế nhị mà chánh phủ dân sự không giải quyết nổi, đành phải trao quyền hành pháp cho Quân đội ổn định trật tự xã hội, thí dụ như ban bố tình trạng thiết quân luật, và sau đó - vì tôn trọng nguyên tắc căn bản là không làm chính trị - tổ chức tổng tuyển cử theo hiến định. Chứng tỏ Quân Đội có khả năng đóng vai trò tương đương như một “trọng tài kính nể” khi có tranh chấp giữa các thế lực chống đối trong chánh phủ dân sự. Đúng nguyên tắc thì Quân Đội chỉ phục vụ quyền lợi tối thượng của Quốc Gia Dân Tộc, đúng ý Dân, hợp lẽ Trời là hiện thân đương nhiên bất phản biện của Chính Nghĩa. Vì không có Đảng Kaki (đảng Quân Nhân) nên Quân Đội không tranh giành quyền lực theo mục tiêu tối hậu của các đảng phái chánh trị là tham chánh và biết đâu may mắn được nắm chánh quyền, nên địa vị tự nhiên và xứng đáng đứng trên các đảng phái chánh trị, không cần phải xác nhận độc đoán trong một Hiến Pháp không thông qua Trưng Cầu Dân Ý! 

Mời Quân Đội Nhân Dân đọc bài sau đây để “nghe và hiểu” hiện tình là ý dân đang sôi sục và mong chờ nhà “trọng tài kính nể thổi còi việt vị cầu thủ nào đang phạm lổi”.

Ai trách nhiệm vụ dâng đất hiến biển?

“Nhận thấy nhà cầm quyền dù mạnh tới mức nào, khi vào mạc vận, đều có những thái độ và hành động báo hiệu ngày tàn vô phương cứu chữa. Như các vụ đàn áp Tôn giáo, cắt đất giao biển cho Trung cộng, diệt chủng đẫm máu đồng bào Thượng, buôn nô lệ phụ nữ, bán trẻ con làm mãi Dâm”.

Thời sự nóng bỏng và nghiêm trọng hiện nay là vụ dâng đất hiến biển cho Trung cộng trong thời bình! Việc làm hy hữu nầy là sản phẩm sáng tạo của “đỉnh cao trí tuệ” đã đẻ ra “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghiã” và sự chào đời của các “tôn giáo quốc doanh”, những quái thai thời đại của cái gọi là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Thời bình mà dâng đất hiến biển cho ngoại bang chỉ có bọn phản quốc việt gian, mãi quốc cầu vinh là Bộ Chính trị mà đồng lõa là Quốc hội bù nhìn ém nhẹm im hơi lặng tiếng, không chút phản ứng. Ban Chấp Hành Trung ương đảng cũng đồng tình đồng lõa nên án binh bất động. Bọn chóp bu lãnh đạo đích danh, trước kia là Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng, sau đó là Manh, Lương, Phiêu, Khải nay là Sang,Trọng, Dũng, Hùng đều là chánh phạm việt gian bán nước do Tiền nhân khổ công khai phá, mở mang và bảo vệ. Tội chúng đáng Trời tru Đất diệt, đúng hình luật là tru di xử giảo! 

Nhưng ai phải chịu trách nhiệm trước Lịch sử, Tổ quốc và Dân tộc? Vì đã làm ngơ để cho chúng âm thầm lén lút ký kết những văn kiện bất bình đẳng mà khi bị phát giác tự nó tố cáo việc làm bất chánh mà chính chúng cũng nhìn nhận là sai trái nên không dám đưa ra bàn thảo trước Quốc hội hay phổ biến công khai trước thanh thiên bạch nhựt!

- Tại Quốc nội, toàn thể giới trí thức, sinh viên học sinh, các tầng lớp xã hội, thậm chí các đảng viên tại chức, nhứt là các đảng viên kỳ cựu về hưu đều phẫn nộ tột độ!

- Tại Hải ngoại, cùng lúc đó, đồng loạt các Tôn giáo và tất cả các Hội đoàn, bất luận chính kiến, nhưng vẫn còn quan tâm đến tương lai Việt Nam, đều vô cùng căm phẩn và cực lực lên án bọn lãnh đạo Hà nội là việt gian bán nước.

Nghĩ rằng trong số hơn triệu đảng viên cộng sản, có thể còn một số ít “yêu nước chân chính”, ý thức được “dân chủ tây phương”, đã dấn thân tranh đấu giành độc lập chủ quyền cho Việt Nam, cùng số thương phế binh còn sống sót sau trận giao tranh biên giới Việt Trung năm 1979, chắc chắn không bao giờ tha thứ hành động gian manh như thế của bọn lãnh đạo, nhưng chưa đến lúc họ lên tiếng mà thôi! Một số đảng viên lão thành về hưu, nay “ly khai” đã đứng lên gay gắt chất vấn kịch liệt Bộ Chính trị và Quốc hội. Còn thiếu cơ quan nào chưa lên tiếng? Và bao giờ mới lên tiếng, mới có ý kiến? Còn chờ đến bao giờ?

Nêu thẳng vấn đề với Quân Đội Nhân Dân mà nhiệm vụ chính yếu và quan trọng hàng đầu là:“Gìn Giữ An Ninh Biên Giới và Bảo Vệ Toàn Vẹn Lãnh Thổ”. Dù dưới chế độ nào, thì Quân đội vẫn chỉ có nhiệm vụ cao cả và duy nhứt đó mà thôi. Như Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa trong trận hải chiến năm 1974 và Quân Đội Nhân Dân trong trận xung đột biên giới năm 1979 với Trung cộng.

Nay trước tình thế đòi hỏi, Quân Đội Nhân Dân phải có thái độ dứt khoát, thì sẻ xử trí như thế nào? Tổ Quốc, Dân Tộc đang chờ xem. Quân Đội có thể làm Lịch sử, như Lịch sử lúc nào cũng công minh trung thực và sẵn sàng ghi nhận công lao vô biên và hy sinh cao thượng. Đừng để 

thanh danh Quân đội bị dìm sâu dưới bùn dơ xú uế, muôn đời không gột rửa được! Quân Đội Nhân Dân bắt buộc sẻ phải lấy quyết định chẳng đặng đừng, nếu không ngày nay thì cũng mai sau, không năm nay thì cũng phải năm, mười hay vài chục năm sau, trước tình thế ngàn năm một thuở!

Nhân Dân, Dân Tộc không nài nỉ van xin, nhưng chắc chắn sẻ đánh giá đúng mức, không khoan dung, không thiên vị, bởi lẻ Quân đội đã trưởng thành, bao lần toi luyện trong khói lửa, sẻ không phản bội Tổ Quốc, lẫn tránh Trách Nhiệm, bôi lọ Danh Dự, sai lệch Tinh Thần thượng võ, vì quyền lợi nhỏ nhen hay bả vinh hoa phù du ảo tưởng! Nếu Quân ủy Trung ương phản lại binh nghiệp và quân sử, ngã theo phe việt gian bán nước thì Quân Đội Nhân Dân sẻ có thái độ gì?

Dân Tộc, Tổ Quốc và Lịch Sử đang chờ! Quân Đội còn chờ gì? 
Quốc Gia còn thì Quân Đội còn vì Quân Đội là con đẻ của Quốc Gia; 
Quân Đội án binh bất động thì Quốc Gia tiêu vong! 
Quốc Gia tiêu vong thì Quân Đội trở thành lính đánh thuê! 

Sỡ dĩ nhân dân đặc tín nhiệm và lên tiếng thỉnh gọi Quân Đội là vì địa vị tối cao đứng trên các đảng phái, không tranh giành quyền lực nên trung trực trong xét đoán, sáng suốt trong quyết định và nhận chân quyền lợi tối thượng của Tổ Quốc. Quân Đội Nhân Dân có kinh nghiệm sống 'tam cùng' với dân, biết rõ cuộc sống nghèo khổ bị áp bức của dân, hiểu rỏ lòng người ý dân nên phán quyết của Quân Đội rất quan trọng và tối hậu. Tưởng tượng một ngày tốt trời nào đó Nhân Dân phất cờ đi trước, Quân Đội trang bị theo sau; Nhân Dân nắm tay cùng Quân Đội thì với Nhân Lực hùng tiến cộng thêm Quân Lực sung mãn thì trở ngại nào cũng càn quét, kẻ thù nào cũng tiêu diệt.

Mong lắm thay…! 

Trái lại, sở dĩ Nhân Dân không gởi lời kêu gọi Bộ Công An, cơ quan an ninh cũng là một tổ chức vũ trang nhưng nhiệm vụ là công cụ tay sai phục vụ đảng như đã xác nhận “CÒN ĐẢNG CÒN MÌNH” khi kỷ niệm ngày thành lập. Công An cũng 'tam cùng' nhưng lại bắt nạt, hăm dọa, câu lưu, hành hung đôi khi đánh tử thương dân lành vô tội; hành sự trong địa bàn an ninh ổn định, dưới quyền sanh sát, xa rời thù nghịch với quần chúng, phép vua thua lệ làng, cường hào ác bá, miệng tao là luật, có thể ví địa vị công an trong xã hội chủ nghĩa như câu NGỒI MÁT, ĂN BÁT VÀNG cũng không ngoa lắm đâu! 

Trong khi đó, Quân Đội cũng sống 'tam cùng', nhưng giúp Dân tay cày tay súng, gian khổ thiếu thốn ở chiến trường, anh hùng hy sinh nơi mặt trận, can đảm trong sáng trong đời sống, chưa nghe nói Quân đội hà hiếp, đàn áp dân lành bao giờ cả! Ngày nào mà QUÂN với DÂN như CÁ trong NƯỚC thì ngày đó Hồng Phúc trở lại, Bình Minh sáng rực, Tương Lai hứa hẹn; thật vậy gọi QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN phải hiểu là QUÂN ĐỘI có NHÂN DÂN ủng hộ, yểm trợ, hậu thuẫn trở thành vô địch. Hoan hô QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN bởi khi là QUÂN ĐỘI của NHÂN DÂN, QUÂN ĐỘI từ NHÂN DÂN, QUÂN ĐỘI vì NHÂN DÂN!




Bàn về "thoát Trung"


Huỳnh Ngọc Tuấn (Danlambao) - Từ khi Trung cộng hạ đặt giàn khoan HD 981 ngay trong thềm lục địa VN thì như một phản ứng tự vệ mang tính truyền thống người Việt đã tạm gác chuyện làm ăn, chuyện bóng đá, chuyện trên trời dưới biển lại để dành một chút quan tâm đến “đại cục”.

Những cuộc biểu tình đã diễn ra ở Sài Gòn - Hà Nội và một số tỉnh thành khác tuy cũng eo sèo như những buổi chợ chiều vẫn bị đàn áp dã man vì nhà cầm quyền CSVN rất nhạy cảm với bất cứ một thách thức nào đối với quyền lực tuyệt đối của họ. Như vậy là Ban tuyên giáo Trung ương đã âm thầm vào cuộc “định hướng” lòng dân, và một “trào lưu” mới xuất hiện nó mang tính thời sự và cả tính thời thượng nữa. Giới gọi là “tinh hoa” của đất nước được đảng bí mật chỉ đạo tổ chức Hội thảo về đề tài “Thoát Trung”... và mặc nhiên mọi người coi “Thoát Trung” như là một giải pháp để cứu nguy đất nước hiện nay.

Giới tinh hoa được đảng nuôi dưỡng cố tình lèo lái dư luận, đặt vấn đề “thoát Trung” dưới góc độ kinh tế và văn hóa nặng hơn góc độ chính trị và quân sự.

Tôi không phải là thành phần được đảng CSVN xếp vào hạng “tinh hoa” của đất nước, tôi biết mình chỉ là một người áo vải nặng lòng với quốc gia dân tộc xin được đưa ra một vài nhận định.

Văn hóa Trung hoa trong đó có tư tưởng Khổng Nho có một đóng góp vô cùng to lớn trong sự hình thành nên nền văn hóa của các nước như Việt nam, Hàn quốc và Nhật bản và cái ảnh hưởng của nó không phải là tuyệt đối xấu, không phải là nguyên nhân dẫn đến sự lệ thuộc của Việt nam với Trung quốc hay nô lệ hóa tầng lớp lãnh đạo đảng CS hiện nay.

Chỉ cần thoáng nhìn qua lịch sử VN thì bất cứ ai cũng nhận ra điều đó: những vị anh hùng dân tộc như Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Nguyễn Huệ v.v... đều sinh ra và trưởng thành trong môi trường Khổng Nho nhưng có ai trong các vị đó chịu khom lưng làm nô lệ cho Trung quốc?... không ai cả..!

Bước qua thế kỷ thứ 20 khi VN còn là thuộc địa của Pháp và cho đến khi nhà nước Quốc gia Việt nam hình thành ở Miền nam thì những vị như Nguyễn Thái Học, Lý Đông A, Nguyễn Tường Tam đều xuất thân từ môi trường Khổng Nho nhưng trong các vị ấy ai là kẻ vong thân, vong bản?... Không ai cả..

Đến thời Công hòa, một số các nhà lãnh đạo đất nước như Cụ Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu, Trần Văn Hương, Phan Khắc Sửu…đều ảnh hưởng sâu đậm văn hóa Khổng Nho nhưng ai trong số họ phụ thuộc tư tưởng Trung hoa, nô lệ Trung hoa?... không ai cả…!

Đặc biệt Tổng Thống Ngô Đình Diệm là một nhân sĩ có phong thái của một nhà Nho điển hình, xuất thân từ gia đình Nho giáo nhưng những điều này đâu có ngăn cản cụ trở thành một nhà ái quốc vĩ đại?...

Điều này minh chứng văn hóa Khổng Nho không nhất thiết tạo nên những con người nô lệ về tư tưởng và độc tài trong chính trị..

Và ngược lại tại Trung quốc vào thập niên 60 thế kỷ 20, Mao Trạch Đông và đảng CS Trung quốc đã làm một cuộc “cách mạng” để loại bỏ tư tưởng Khổng Nho ra khỏi đời sống và xã hội Trung hoa thời đó, nhưng sự bài xích tư tưởng Khổng Nho của đảng CS Trung quốc không giúp hình thành nên một nhà nước dân chủ..

Tại VN sau năm 1975 nhà nước CS cũng một thời bài xích văn hóa Khổng Nho khốc liệt nhưng đến hôm nay CSVN cũng chỉ là một “cậu học trò nhỏ” của Mao Trạch Đông và đảng CS Trung hoa!

Hiện nay Trung quốc hiện nguyên hình là một hiểm họa của các nước trong khu vực và trong tương lai là của cả thế giới, nhưng hiểm họa này không xuất phát từ “sức mạnh mềm” cho dù đảng CS Trung quốc có nhiều nổ lực xuất cảng tư tưởng Khổng Nho ra khắp thế giới, mà nó đến từ “sức mạnh cứng”, tức là sức mạnh hùng hậu của quân đội Trung cộng và khả năng hủy diệt của nó...

Trong khu vực Đông nam Á, Philipine và Mã lai là hai nước bị Trung cộng đe dọa ở mức độ khác nhau nhưng cả hai nước này không hề bị ảnh hưởng văn hóa Khổng Nho trong lịch sử cũng như hiện tại.

Ngược lại Nhật Bản và Hàn Quốc là hai nước “đồng văn đồng chủng” với Trung Hoa nhưng họ không hề lệ thuộc Trung Hoa về chính trị và giới lãnh đạo của họ cũng không phải là nô lệ của Trung Hoa như lãnh đạo VN.

Sự “đồng văn đồng chủng” với Trung Hoa không ngăn cản Nhật Bản và Hàn Quốc trở thành hai nhà nước dân chủ hiện đại bậc nhất khu vực Á châu... và với họ không hề đặt ra vấn đề “thoát Trung”...

Cho nên để tìm ra một giải pháp cứu nguy đất nước vô cùng cấp bách ngày hôm nay mà lại đặt ra vấn đề làm thế nào để “thoát Trung” thì thật là ấu trĩ... đây chỉ là một trò chơi của đảng CSVN mục đích là để đánh lạc hướng dư luận hoặc để giảm nhiệt cho xã hội VN đầy bất mãn nhưng chưa dám thể hiện, lòng dân như một hỏa diệm sơn đang âm ỉ chỉ chờ thời cơ...

Người dân VN ngày hôm nay bị sự sợ hãi chế ngự đến mất cả bản năng tự vệ, một số người khá lớn bị “thực vật hóa” lúc nào không hay biết. Hệ lụy này không xuất phát từ nền văn hóa Khổng Nho mà là kết quả của một thời gian quá dài bị khủng bố, đàn áp từ một chế độ độc tài tàn bạo nhất trong lịch sử loài người và dân tộc.

Không chỉ người dân VN bị sự sợ hãi làm cho “mụ mẫm” mà chính người dân Trung Hoa, Bắc Triều Tiên và Cu Ba cũng đều như vậy...

Cho nên theo tôi để cứu nguy đất nước VN ngày hôm nay trước tham vọng bá quyền đại Hán là vấn đề thuần túy mang tính quân sự, vì trong cuộc đấu tranh để bảo vệ chủ quyền của các nước trong khu vực với một Trung cộng hùng mạnh là sự đối đầu về tương quan lực lượng và kẻ yếu sẽ bị thua bất chấp lẽ phải và chính nghĩa thuộc về họ. Chính nghĩa ngày hôm nay và đối với Trung cộng không nhất thiết bảo vệ được các dân tộc nhược tiểu.

Để bảo vệ đất nước trong cục diện này chúng ta phải thay đổi học thuyết quốc phòng, từ bỏ chủ trương không liên kết đã trở thành không tưởng để đứng trong một liên minh quân sự, trong trường hợp này là đứng trong một liên minh quân sự do Mỹ lãnh đạo, biết khai dụng vị thế chiến lược của VN trong ván bài tranh chấp quyền lực giữa các nước lớn.

Xét tương quan lực lượng giữa Việt Nam và Trung cộng chênh lệch quá lớn cho nên sẽ là khôi hài và ấu trĩ nếu CSVN chủ trương không liên kết mà đơn độc đối đầu với Trung cộng để bảo vệ đất nước.

Câu hỏi đặt ra ở đây là với chủ trương không liên kết CSVN có thể thắng được TC và bảo vệ được đất nước không?

Ai cũng biết là không thể được, vậy CSVN chủ trương không liên kết với dụng ý gì?

Điều này buộc lòng chúng ta phải đặt nghi vấn về thái độ và cách hành xử của CSVN, về khả năng VC đã âm thầm bán đứng đất nước này cho Trung cộng để giữ được quyền lực, chấp nhận làm thân phận nô tai...

Còn để được đứng vào liên minh quân sự với Hoa Kỳ bắt buộc VN phải thay đổi hệ thống chính trị từ độc tài sang dân chủ vì Mỹ không có tiền lệ liên minh quân sự với một nhà nước cộng sản, cho nên người VN hôm nay cần phải nhận thức một cách rõ ràng rằng giải trừ chế độ cộng sản sẽ mở ra cơ hội cho đất nước chúng ta tồn tại... cho nên nếu đặt ra vấn đề gọi là “thoát Trung” thì phải được hiểu là thoát khỏi quỹ đạo của TC về chính trị và quân sự. Hủy bỏ ý thức hệ Cộng sản đã trói buộc đất nước và một mối liên kết quân sự không chính thức với Trung cộng của nhà cầm quyền CSVN...

Cục diện chính trị Đông Á giai đoạn này lên đến đỉnh điểm của sự gay gắt, quyền lợi chiến lược của các nước lớn liên quan như Trung - Mỹ, Nhật, Úc đứng trước nguy cơ va chạm mà khả năng thỏa hiệp không thể hình thành. Đất nước chúng ta đang ở trong vòng xoáy tranh chấp đó, đây là một nguy cơ cũng một một thời cơ tùy vào thái độ và cách lựa chọn của chúng ta, nhưng thời cuộc không cho phép dân tộc chúng ta bình chân như vại, không nắm lấy cơ hội hậu quả sẽ khó lường.

Việc xây dựng một chế độ dân chủ là một tiến trình cần nhiều thời gian nhưng chỉ có thể thực hiện được nếu chúng ta bảo tồn được đất nước.

Chung quanh câu chuyện “thoát Trung” ngày hôm nay cũng có ý kiến là kinh tế VN quá lệ thuộc vào kinh tế Trung cộng nên muốn thoát Trung cũng không dể! Đây là một lý do được đưa ra để biện hộ cho một chính sách vừa nhu nhược vừa ngớ ngẩn của nhà cầm quyền CSVN...

Sự lệ thuộc của nền kinh tế VN “theo định hướng xã hội chủ nghĩa” là một thực tế, nhưng đây chính là thủ đoạn của hai đảng CS Việt nam và Trung hoa, lệ thuộc kinh tế chỉ là phần nổi của tảng băng, phần chìm chính là lệ thuộc chính trị, bởi đảng CSVN đặt sự tồn tại của đảng và chế độ lên trên mọi ưu tiên khác kể cả vận mệnh quốc gia. Với một não trạng của nhà cầm quyền như vậy thì nói chuyện thoát Trung chỉ là viễn vông.

Có ý kiến khác cho rằng nếu chúng ta quyết liệt và không “khôn khéo” trong việc bảo vệ chủ quyền quốc gia và danh dự dân tộc sẽ dẫn đến một cuộc chiến tranh với Trung cộng mà “nhân dân VN” thì đã quá chán ngán chiến tranh rồi...!?

Điều này không loại trừ nhưng cúi đầu nhịn nhục như đảng CSVN đang làm không phải là thượng sách vì có một thực tế là chúng ta không có đủ lãnh thổ lãnh hải để nhường cho TC và làm cho họ vừa lòng...!

Thủ tướng Anh Winston Churchill nói: “Một dân tộc tránh né chiến tranh bằng cái giá của sự nhục nhã, cuối cùng sẽ nhận được cả nhục nhã và chiến tranh”.

Nhưng chiến tranh là một việc vô cùng hệ trọng ở đó có một quy luật lạnh lùng: mạnh được- yếu thua. Cho nên chúng ta phải tiến hành chiến tranh nếu bị bắt buộc nhưng tiến hành chiến tranh trong sự khôn ngoan đó là liên minh với các quốc gia dân chủ vì Trung cộng ngày hôm nay đã trở thành hiểm họa của cả khu vực và thế giới.

Còn một khả năng nữa nếu chúng ta liên minh với các quốc gia dân chủ để khép chặt “vòng kim cô” chung quanh Trung cộng cũng là một cách để tránh chiến tranh vì khi bị bao vây TC sẽ ý thức được rằng khai chiến là tự sát...!

Kết luận: Vấn đề cấp bách mang tính sống còn của đất nước và dân tộc VN ngày hôm nay không phải là vấn đề “thoát Trung” mà là vấn đề “thoát cộng”. Thoát cộng để dân chủ hóa đất nước, để hội nhập cùng thế giới văn minh phá thế cô lập, thoát Cộng để chuyển hướng triệt để học thuyết quốc phòng và chính trị, “thoát cộng” thì sống, không thoát cộng thì chết...

01/7/2014



Thà mất nước chứ quyết không mất Đảng!


Đặng Huy Văn (Danlambao) - Trước sự xâm lăng trắng trợn của giặc Tàu trên các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông của Việt Nam nhất là từ ngày TQ hạ đặt trái phép giàn khoan HD 981 trên hải phận nước ta, nhiều nhân sĩ trí thức yêu nước cho rằng đảng CS Việt Nam cần phải từ bỏ sự độc tôn lãnh đạo đất nước của mình để nước ta có thể bắt tay với các nước có lực lượng hải quân hùng mạnh trên thế giới nhằm đánh đuổi giặc cộng sản Trung Quốc xâm lược. Quan điểm này đã bị ông TBT Nguyễn Phú Trọng kịch liệt lên án vì cho rằng làm như thế có thể giữ được nước nhưng sẽ mất đảng! Ông kiên quyết giữ "Điều 4" của Hiến Pháp VN 1992 sửa đổi để kiên quyết giữ đảng cho dù đất nước có bị Trung Quốc xâm lăng và đồng hóa.
Thấy một bài thơ đăng trên Hồn Dân Việt Facebook rất ăn ý với tâm tư này của ông TBT Nguyễn Phú Trọng, tôi xin phép được đăng lại bài thơ đó ở đây để mọi người cùng đọc.

Thà mất nước chứ quyết không mất đảng!
Tổng bí thư đã quán triệt rõ ràng
Nước của dân đảng làm sao giữ nổi
Thôi thà làm đầy tớ bọn xâm lăng
Để được chúng cho ngồi trên ghế đỏ
Thêm vài năm nhằm vét bạc vơ vàng
Khi dân đuổi sẽ chuyển sang Tàu ở
Đảng cần chi sông núi cõi trời Nam!

Hà Nội, 22/6/2014

Hồn Dân Việt


Tao mua hết tụi bây  < Ký cho mỗi thăng vaì caí cheques ra nhà băng Sinh Tử Phù lãnh là xong >




Ảnh của Ngoc Bui.

 




__._,_.___

Posted by: hung vu

No comments:

Post a Comment

Thanks for watching

Popular Posts

Popular Posts